Phương Hổ Đầu cũng thay đổi hẳn. Da đen hơn, thần thái trầm ổn hơn, trên người tỏa ra sát khí không kém gì mấy vị tướng quân khác. Đôi mắt giống như băng tuyết mới tan, trong trẻo lạnh lùng, mang theo khí thế khiến người không dám xâm phạm.
Phất Phất tim run lên, hơi thở cũng trở nên dồn dập, mặt đỏ rực, tay nắm chặt cái muôi, muốn nói gì đó nhưng lại bị sự ngượng ngập và xa lạ sau thời gian xa cách ngăn lại.
Môi khẽ động, khí thế hùng hổ ban nãy liền xẹp xuống, nàng gãi gãi áo, rụt rè mở miệng:
“Về… về rồi à.”
Viên Lệnh Nghi bật cười, mím môi, dịu dàng nói: “Ừ, về rồi.”
Phương Hổ Đầu bĩu môi, giọng trầm lạnh: “Thấy ngươi không chết ở kinh thành, cuối cùng cũng yên tâm rồi.”
Câu này đúng là... chọc trúng chỗ đau. Còn nhớ vụ nàng nhất quyết muốn cứu Mục Lâm Xuyên chứ gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT