Tào Cửu giật mình, thu lại nụ cười nhẹ nhõm, vội vàng đứng nghiêm hành lễ: “Bệ hạ!”
Mục Lâm Xuyên đứng ở hành lang, làn da vốn đã trắng nay mang thêm chút sắc xanh nhợt nhạt bệnh tật, như một tượng ngọc sống. Lại như một cô hồn dã quỷ lặng lẽ, cô độc lẻ loi.
Hắn liếc mắt nhìn sang bên này, dung nhan lạnh như băng, lông mày nhíu chặt, giữa hàng mày và đuôi mắt đầy sát khí.
Ví dụ không hợp cho lắm, nhưng lúc này đây, Mục Lâm Xuyên chẳng khác gì đã thoát ly nhân thế, dùng một loại tư thế cao cao tại thượng, từ trên cao nhìn xuống nàng và Tào Cửu.
Phất Phất bất chợt da đầu tê rần, bốn mắt vừa chạm nhau, hai chân đã mềm nhũn.
Cùng lúc đó, trong lòng dâng lên một cảm giác vô cùng ngượng ngập.
Dẫu sao thì năm năm trời không gặp, mới gặp lại chưa được bao lâu, còn chưa kịp hàn huyên thì Mục Lâm Xuyên đã lại lên đường ra trận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT