Lâu Lương chắp tay tiến lên một bước, ngồi xuống: “Bệ hạ, người như Đào Tẫn mềm yếu bạc nhược, không gánh nổi trọng trách.”
Mục Hành Giản khóe môi lộ ra tia cười khổ: “Trẫm há lại chẳng biết?”
Lâu Lương trầm mặc chốc lát: “Nay đã bỏ lỡ thời cơ đối phó Mục Lâm Xuyên. Khi bệ hạ kết thân cùng nữ nhi họ Đào, vốn nên nhân lúc khí thế còn đang lên, lập tức liên hệ với Đào Tẫn, thúc binh bắc thượng. Nếu khi ấy làm được như vậy, Mục Lâm Xuyên tất chẳng thể nổi sóng nổi gió.”
“Nhưng giờ đây, thế lực Mục Lâm Xuyên ngày càng lớn mạnh, Đào Tẫn thì nhu nhược thiếu quyết đoán, chỉ muốn an phận giữ một châu, đến tình thế hiện giờ, ông ta tuyệt chẳng có gan đối đầu trực diện với quân Phó Mục.”
“Dù bệ hạ có lệnh hắn lĩnh binh nam hạ chi viện, lấy tính tình người này, cũng sẽ thoái thác dây dưa, kéo dài thời gian, làm việc qua loa đối phó.”
Một phen lời nói ấy, Mục Hành Giản liền hiểu ra.
Hắn ta là đang oán giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT