“Cùng người hợp tác chỉ có một chữ lợi." Tôn Tuần cười lạnh một tiếng, lộ vẻ thất vọng: "Nuôi sống bản thân tự nhiên cũng phải nuôi người khác, không có lợi, người ta dựa vào đâđâu cùng ngươi hợp tác? Chẳng lẽ trông mong người ta phát thiện tâm làm việc tốt?”
“Chiếu theo lời ngươi, hôm nay phụ thân ngươi muốn hợp tác với Tiêu Tắc, Tiêu Tắc hạng người lang tâm cẩu phế như vậy, chẳng phải phụ thân ngươi đến xương cũng bị hắn gặm sạch rồi sao?”
Tôn Cảnh cả kinh, chợt ngẩng phắt đầu lên: “Phụ thân muốn hợp tác với Tiêu Tắc??!”
Chẳng trách Tôn Cảnh giờ này lại kinh hoảng như thế, so với Tiêu Tắc đất Quan Trung, Mục Lâm Xuyên quả thực không đáng nhắc đến.
Luận về thực lực, ngay cả Tôn Tuần cũng chẳng dám chính diện đối kháng.
Tiêu Tắc, tự Kiêm Chúc, lấy từ “Kiêm chúc thiên hạ” trong Hàn Phi Tử, người này thông minh mưu lược, trọng dụng hiền tài, khoan hậu rộng rãi, khí độ phi phàm, là một đại chư hầu cát cứ một phương.
Tịnh Châu nằm giữa Quan Trung Trường An và Nghiệp Thành Hà Bắc, Tôn Tuần và Tiêu Tắc giáp ranh địa vực, giữa họ xưa nay vốn có nhiều mập mờ. Ban đầu Tôn Tuần không tin tà, chủ động phát binh, hai người từng giao chiến tại Hà Đông quận, trận ấy Tôn Tuần bại trận, bất đắc dĩ rút quân, còn lần lượt để mất Huyễn thị (nay là Cao Bình, Sơn Tây), Trường Tử (nay thuộc Sơn Tây)... suýt nữa bị đánh tới cửa nhà Thượng Đảng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT