Tôn Tuần mặt đỏ bừng, xấu hổ phẩy tay liên tục.
Thiếu niên lại nắm tay ông ta càng chặt, vẻ mặt buồn thương: “Nếu chẳng phải đại tướng quân thu lưu, trẫm sớm đã không biết phải đi về đâu, lại làm sao có được hôm nay.”
“Đại tướng quân ngàn vạn lần chớ nhắc lại những lời ấy nữa.”
“Trẫm nay đã tàn phế." Thiếu niên cụp mắt, khẽ thở dài, giọng nói chân thành: "Tướng quân chính là tay chân của trẫm.”
“Trẫm có được hôm nay, toàn là nhờ tướng quân gắng gượng chống đỡ thay trẫm.”
Một vị hùng chủ trấn thủ một phương như Tôn Tuần, phút chốc mặt đỏ tới mang tai, mồ hôi vã ra đầy trán.
Nghĩ tới việc bị hoàng đế nắm tay, nói mấy câu tâm đầu ý hợp thế này, suýt nữa ông ta cũng bị cảm động đến rơi lệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT