Mục Lâm Xuyên bước vào thư trai, thì thấy Tôn Tuần đang ung dung ngồi xếp bằng trước án kỷ, tay ôm quyển trục chăm chú đọc, chẳng rõ là thật lòng hay giả bộ, nhưng nhìn bề ngoài thì quả có vài phần nhập thần, đến nỗi tiếng thông báo ngoài cửa cũng chẳng nghe thấy.
Người thời ấy phần nhiều đều ngồi ngay ngắn, xếp bằng bị cho là thất lễ. Nhưng Tôn Tuần vốn không xuất thân danh môn, lại sống nơi Tịnh Châu tụ họp nhiều người Hồ, nên cách hành xử cũng phần nào thô lỗ vô lễ.
Mục Lâm Xuyên sắc mặt không đổi, lặng lẽ đứng ở ngưỡng cửa, chờ Tôn Tuần “truyền triệu”.
Quả thật là “truyền triệu”, một đấng thiên tử đường đường chính chính lại phải đứng chờ thần tử truyền gọi.
Mãi đến khi tàn một nén hương, Tôn Tuần mới như thể bấy giờ mới nhận ra thư phòng có thêm một người, ngẩng đầu lên thì không khỏi cả kinh.
“Bệ hạ?!”
Tôn Tuần vội vàng đứng dậy bước tới đỡ, thần sắc vô cùng ân cần: “Sao bệ hạ lại đến đây? Cớ gì không bảo người thông báo trước một tiếng?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT