Phất Phất nghiêm mặt, chính khí lẫm liệt mà dạy dỗ hắn: “Đây là ở phủ người ta, ăn uống, ở lại, y phục đều là của người khác ban cho đó.”
Mục Lâm Xuyên cũng không hé răng nữa, chỉ dời mắt đi chỗ khác, nhìn ra ngoài cửa sổ, trong mắt hiện lên chút ý cười nhạt, như thể đang cười nàng ngây thơ.
Sau khi thay xong y phục cho bản thân, Phất Phất lại thay cho Mục Lâm Xuyên. Thiếu niên miệng thì nói vậy, song lại cúi mắt mặc cho nàng xoay xở, còn ngoan ngoãn duỗi tay choàng tay vào ống tay áo, ngoan ngoãn chẳng khác nào một con búp bê. Đợi đến khi vào chỗ tiệc, liền lập tức chuyển sang trạng thái “làm việc”, tỏ vẻ không tim không phổi, ý cười dạt dào.
Trời thu cao ráo, khí trời mát mẻ, cua béo mập, hôm ấy trong phủ thứ sử mới được dâng lên không ít cua xanh lớn, bèn cho nhà bếp đem đi hấp, dùng rượu hùng hoàng làm mồi.
“Hôm nay là gia yến.” Không đợi Mục Lâm Xuyên mở miệng, Tôn Tuần đã vuốt râu, cười thở dài nói: “Mọi người không cần câu nệ, cứ ăn uống thoải mái.”
“Bệ hạ, mời dùng.”
Mục Lâm Xuyên cũng mang dáng vẻ không để tâm, mỉm cười nhã nhặn đáp: “Đa tạ đại tướng quân đã mời hôm nay.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT