Câu này vốn không nên nhắc, vừa nhắc đến, sắc mặt Lưu phu nhân lập tức thay đổi, đẩy mạnh hộp trang điểm sang một bên, trong lòng dâng lên bao nỗi oán giận.
Nhi tử của bà ta sao có thể cưới một cô gái mồ côi không quyền không thế, không người nương tựa?
Phu quân bà ta mấy năm nay càng lúc càng thiên vị tên Tiểu Cảnh, mấy ngày trước còn đặc biệt tác thành cho nó một mối hôn sự tốt, đính hôn cùng ái nữ của hào tộc họ Dương bản địa ở Tịnh Châu.
Hôn sự của A Anh thì mãi vẫn chưa có động tĩnh, bà ta vừa nhắc đến thì ông ta liền nói muốn gả Tân Linh cho A Anh.
Điều này khiến Lưu phu nhân trong lòng vô cùng bất an, mỗi lần nghĩ đến, lại giận đến dậm chân nghiến răng.
Bà ta hiểu suy nghĩ trong lòng phu quân, dù gì thì Tân Trọng cũng là vì cứu ông ta mà bỏ mạng, bản thân bà ta cũng ghi nhớ ân nghĩa của nhà họ Tân, đối với A Linh cũng coi như ruột thịt. Nhưng dựa vào đâu để bù đắp cho nhà họ Tân mà phải gả A Linh cho A Anh?? Dựa vào đâu mà Tiểu Cảnh có thể mượn thế ngoại thích, còn A Anh của bà ta lại phải cưới một cô gái mồ côi?
Những năm gần đây, thằng nhóc Tôn Cảnh càng lúc càng dã tâm bừng bừng, tựa hồ có ý tranh ngôi vị gia chủ cùng huynh trưởng. Ấy vậy mà Tôn Tuần lại mắt nhắm mắt mở, làm như không hay biết, sủng ái con út đến mức hồ đồ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT