Tên thủ lĩnh bọn người Kiết Hồ kia chỉ tay về phía đống vàng bạc châu báu vừa cướp được, cười nói: “Ngươi nhìn xem mấy thứ châu báu này, chẳng phải thứ mà thương nhân bình thường có thể dùng đến, ta thấy nữ lang kia cùng tiểu oa nhi ắt hẳn có lai lịch không nhỏ. Nay ta cùng các ngươi làm nghề cướp bóc ở chốn này đã sớm khiến lão tặc Tôn Tuần kia phẫn nộ, vào thời điểm thế này, chi bằng đừng có dây vào mấy kẻ quyền quý ấy thì hơn.”
Kỳ thực bọn chúng cũng chẳng sợ hãi gì mấy vị quý nhân người Hán, chỉ e rằng đến cả người đất cũng có ba phần cứng rắn, nếu ép người quá đáng, khiến đối phương phát cuồng mà điều binh vây quét, thì bọn chúng lại phải trốn vào núi, thật là phiền phức.
Ra khỏi địa giới Thượng Đảng thuộc tỉnh Tịnh Châu, sau khi tách ra với đám thương nhân, Phất Phất bèn lấy ra chút bạc vụn còn sót lại, bắt đầu dong duổi khắp nơi tìm nhà trọ.
Tìm một vòng, chỗ thì giá quá cao, chỗ thì cũ nát không chịu nổi.
Khó khăn lắm mới tìm được một chỗ coi như còn tạm được, giá thuê lại cao hơn hẳn so với giá thị trường.
Phất Phất da mặt dày, đối mặt với mấy ông bà chủ chẳng hề có chút e dè, lời lẽ lanh lợi, giỏi ăn nói, dỗ dành năn nỉ, cãi lý tranh biện, cuối cùng cũng ép được giá xuống.
Trong lúc nàng bận kỳ kèo mặc cả, Mục Lâm Xuyên rõ ràng lộ ra vẻ hiếm thấy, có phần bồn chồn bất an.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT