Mục Lâm Xuyên khẽ rụt người lại, trong lòng không khỏi cảm thấy khó xử, đôi mắt dài hẹp liếc nàng một cái, lạnh lùng nói:
“Nàng nghĩ ta bây giờ ra cái dạng này, bọn họ dám tới y quán mời đại phu sao?”
Nói cũng phải, dẫu sao lúc này phong thanh căng thẳng, tiểu bạo quân này đâu còn là thiên tử gì nữa, bất quá chỉ là một kẻ đang bị truy nã.
Hắn lúc này, sắc mặt không đổi, ánh mắt bình lặng, môi khô nứt khẽ mím xuống.
Nếu không phải biết rõ hắn vì dẫn nàng chạy trốn mà mài rách cả đôi tay, thì Phất Phất thật sự đã muốn vác chăn đập thẳng vào mặt hắn rồi. May mà có hệ thống hỗ trợ xử lý mấy việc như thắt động tĩnh mạch, nếu không thì hắn há chẳng phải đã bỏ mạng giữa đường?
Nhận ra mình vừa lỡ lời, thiếu niên khẽ biến sắc, mím môi không nói gì thêm.
Thiếu nữ khẽ nhíu đôi mày đen nhánh, ánh mắt đen trắng rõ ràng lấp lánh ánh lo âu, giống hệt một con gà mẹ không yên lòng, xoè cánh đứng bật dậy, rồi bước nhanh ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play