Trong cơn mơ màng Cố Thiệu Thừa cũng nhận ra điều bất thường, sắc mặt càng khó coi hơn, hắn nghĩ Úc Nguyên chà đạp, đùa giỡn tình cảm của hắn như vậy, nhưng cơ thể hắn không tự chủ muốn sáp lại gần.
Hắn không thể để Úc Nguyên đắc ý thêm nữa, sắc mặt tái mét của Cố Thiệu Thừa âm trầm đến mức như sắp nhỏ ra nước, nhưng hắn quên rằng con mắt trái bị thương của mình đã ngập nước...
Những giọt nước mắt lớn cứ tuôn ra không ngừng từ con mắt trái bị thương của Cố Thiệu Thừa, đồng thời mắt phải cũng vì trừng quá lâu mà đỏ ngầu những tia máu đáng sợ.
Úc Nguyên nhìn mà kinh ngạc, lần này Cố Thiệu Thừa phát điên đến phân liệt rồi à? Nửa bên mặt thì đau khổ khóc lóc, nửa bên thì giận dữ không kiềm chế được, tuy khó hiểu nhưng cậu có thể cảm nhận rõ ràng rằng tin tức hôm nay đã kích thích đối phương rất nặng.
Thật ra dù Trịnh Lượng không dặn dò, đối diện với Cố Thiệu Thừa phát bệnh cậu cũng sẽ chủ yếu là dỗ dành, Úc Nguyên hắng giọng cố gắng lờ đi cái thứ to lớn đang nóng hổi kia.
"Cố Thiệu Thừa, sao anh lại giận thế?" Úc Nguyên cảm nhận những giọt nước mắt nóng bỏng của người đàn ông từ cằm trượt xuống cổ, chủ động nắm lấy bàn tay đang ghì chặt vai mình của Cố Thiệu Thừa.
Cố Thiệu Thừa vừa còn khó hiểu tại sao mình lại vô thức rơi lệ, lại sợ buông tay lau nước mắt thì tên lừa đảo mưu mô kia sẽ chạy mất, đầu óc đang giằng co thì nghe thấy Úc Nguyên còn giả vờ vô tội, ngọn lửa dịu xuống lại bùng lên cao ngút: "Chuyện của cậu và Diệp Thu Đường, đến người đi đường cũng biết!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play