Úc Nguyên mắc chứng sợ giao tiếp xã hội. Cậu đỏ mặt khi nói chuyện, hay lắp bắp và run rẩy khi căng thẳng, chỉ muốn nhắn tin chứ không thích gặp mặt trực tiếp, ước mơ của cậu là được sống cách biệt với thế giới bên ngoài.
Thế nhưng cậu lại bị bố mẹ vừa mới tìm lại được bán vào một gia đình tài phiệt hàng đầu để thay thế cho thiếu gia giả của nhà đó, đi xung hỉ cho người thừa kế nhà họ Cố.
Đêm tân hôn, Úc Nguyên mơ thấy mình đang sống trong một cuốn tiểu thuyết cẩu huyết, thiếu gia giả là nhân vật chính còn cậu chỉ là pháo hôi thế thân. Hắn sẽ chết chỉ vài ngày sau khi kết hôn, ông cụ nhà họ Cố vô cùng căm hận cậu, từ đó cấm cậu bước chân ra khỏi nhà họ Cố nửa bước, bắt cậu phải sống cô đơn đến già trong biệt thự.
Úc Nguyên: Không phải ra khỏi cửa, sống cô độc đến già, lại còn ở biệt thự lớn... Đây là trừng phạt á?
Đây rõ ràng là công việc lý tưởng mà cậu hằng mơ ước mà!!!
*
Đêm tân hôn, người đàn ông tái nhợt nằm trên giường với ánh mắt lạnh lẽo.
Không ai biết rằng Cố Thiệu Thừa đã sống lại, và lần này hắn chủ động đề nghị ly hôn.
Người thanh niên ở kiếp trước vì muốn rời khỏi hắn mà không từ thủ đoạn, giờ đây lại đỏ hoe mắt, run rẩy cả người liên tục lắc đầu.
Người đàn ông lạnh lùng nói: "Với cái thân thể này, tôi không thể cho làm gì cho cậu..."
Úc Nguyên thề sống chết bảo vệ ước mơ của mình, nhưng vì quá gấp gáp nên chỉ thốt lên được mấy chữ "Không, không ly hôn!" rồi bỏ chạy.
Người đàn ông lạnh lùng nhíu mày, xem cậu có thể diễn được đến bao giờ?
Nhưng hắn nhanh chóng phát hiện ra có gì đó không đúng...
Úc Nguyên gần như ngất xỉu khi nhìn thấy cả một đám người giúp việc trong nhà, lấy hết can đảm xin cho họ nghỉ việc: "Tôi, tôi muốn tự chăm sóc anh."
Cố Thiệu Thừa đang định dọn dẹp hết những kẻ dòm ngó trong biệt thự: "... Được."
Một mình chăm sóc người bệnh tốt hơn nhiều so với việc phải đối mặt với cả đám người, nhưng Úc Nguyên lại thích ở một mình nên mỗi khi đóng cửa phòng lại, cậu sẽ vui sướng nhảy nhót tưng bừng.
Cố Thiệu Thừa vô tình nhìn thấy qua camera giám sát: "?"
Sau này, thư ký báo cáo: "Ông cụ Cố không gọi được điện thoại cho ngài và phu nhân, đến tận nhà thì phát hiện cái chuông cửa bị phu nhân cắt mất, tưởng là cố ý nên tức giận đến phát điên, đập phá cửa ầm ĩ, bị bảo vệ khu dân cư lôi đi..."
Cố Thiệu Thừa im lặng một lúc, rồi bất chợt bật cười: "Cậu ấy đáng yêu thật."
Thư ký: ???
*
Úc Nguyên tận tâm tận lực "chăm sóc" Cố Thiệu Thừa, nhưng hắn lại ngày càng khỏe mạnh, tinh thần phấn chấn.
Nhìn người kia không chỉ loại bỏ hết những kẻ đối địch, giành lại quyền lực trong giới kinh doanh, mà còn...
Úc Nguyên nghẹn ngào: Cái cốt truyện này, nó không giống như đã nói mà!!!
Thư ký gửi tin nhắn: "Phu nhân, Cố tổng đã ở bên ngoài chờ ba ngày rồi."
Úc Nguyên: "... Anh ấy chịu nhận sai chưa?"
Thư ký: "Chưa ạ, Cố tổng nói nếu phu nhân còn không trả lời tin nhắn của anh ấy, anh ấy sẽ gọi điện thoại cho cậu đến sập nguồn luôn."
Úc Nguyên QAQ: Đừng mà!!!
◤Lưu ý khi đọc truyện◢
1.Công và thụ đều là mối tình đầu của nhau, sạch từ trong ra ngoài 365 độ, bối cảnh giả tưởng, ngọt ngào, sảng khoái, 1v1, HE.
2.Không biết tóm tắt truyện sao nên đọc tạm vậy nha, đây là một câu chuyện ngọt ngào và hài hước, không ngọt không lấy tiền!
3.Nội dung chính: Hào môn thế gia, truyện ngọt, xuyên sách, sảng văn