Dù không phải lần đầu thấy những chuyện kỳ lạ của Úc Nguyên, Cố Thiệu Thừa vẫn thấy mọi thứ trước mắt... còn ảo hơn mấy chuyện cũ rích kia, cứ như là triệu chứng tâm thần của hắn nặng thêm ấy.
Nhưng cảm giác đau điếng từ da đầu bị giật mạnh, cộng với việc cậu vừa sợ vừa lải nhải không ngừng khiến đầu hắn ong ong, tai ù mắt hoa, đồng thời cũng chứng minh cho lý trí của hắn rằng, những chuyện này là thật, không thể thật hơn được nữa.
Cố Thiệu Thừa nhắm mắt nghe thấy Úc Nguyên hết từ này đến vựng khác, giờ thì tách cả cụm bốn chữ ra nói: "Vóc dáng hoàn hảo, tỷ lệ đỉnh cao, bộ não vàng..."
Hắn thấy đầu mình đau như búa bổ, cảm giác nếu còn để cậu tiếp tục lảm nhảm bên tai nữa, bước tiếp theo có lẽ sẽ tách hết cả bốn chữ ra ghép lại, tưởng rằng nói lắp bắp là hắn không nhận ra.
Cố Thiệu Thừa hít sâu một hơi, giọng khàn đặc: "Cậu... im đi được không?"
Úc Nguyên lần này ngoan cực, nghe vậy là ngậm tịt cái miệng nhỏ nhắn mệt mỏi lại, đến cả tiếng "ờ" đầy khó hiểu cũng không thèm phát ra.
Suýt nữa thì làm hắn tróc cả da đầu, dù đầu óc Úc Nguyên có hơi khác người nhưng cũng biết là không ổn, cứ như cố tình chọc cho hắn phát bệnh tức chết ấy? Rõ ràng là cậu có lòng tốt mà, haiz, biết nói sao cho phải...
Xung quanh im ắng hẳn, lúc này Cố Thiệu Thừa mới chắc chắn mọi âm thanh đều biến mất, kể cả tiếng thét của người đàn bà kia.
Nếu không phải trán hắn vẫn đau nhói như kim châm, thái dương và gáy nhức nhối âm ỉ, thì hắn đã cho rằng lần phát bệnh này cũng chỉ là ảo giác.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT