Quay về lữ xá, Thẩm Trọng Quang đứng lặng trong căn phòng trống vắng, lắng nghe Diệp Tu Hàn trò chuyện với hệ thống.
Giọng Diệp Tu Hàn thoáng buồn bã, bảo rằng hoa đăng tối nay thật rực rỡ, nhưng Thẩm Trọng Quang dường như chẳng vui vẻ gì.
Thẩm Trọng Quang khẽ giật mình. Hắn chẳng hề không vui, chỉ là từ lâu đã quen giấu kín tâm tư, không để ai hay biết, càng chẳng thích dùng lời lẽ bộc lộ.
Hắn đưa tay, chạm vào mảnh linh cốt nhô lên sau tai. Chính mảnh linh cốt này giúp hắn nghe được cuộc đối thoại giữa hệ thống và ký chủ. Từ đó, hắn chẳng còn tin ai nữa. Cho đến một ngày, một ngọn cỏ nhỏ từ trời rơi xuống, bị hắn nắm trong tay.
Hắn từng nghĩ Diệp Tu Hàn cũng như những ký chủ khác, cao ngạo xem mọi thứ như trò chơi. Nhưng Diệp Tu Hàn lại nói: “Đây là thế giới của Thẩm Trọng Quang.”
Hắn hết lần này đến lần khác cự tuyệt Diệp Tu Hàn, lạnh lùng đẩy y ra xa. Vậy mà Diệp Tu Hàn vẫn đứng ở nơi hắn không thấy, cẩn thận chạm vào lòng hắn, chẳng màng những gì mình bỏ ra không ai thấu hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT