Lam Đông Mai nào chịu bỏ qua như thế, cũng theo y đi vào văn phòng giám đốc. Soái Lãng không để ý tới cô, ngồi sau bàn, vờ vịt làm việc. Lam Đông Mai đấu tranh tư tưởng lắm, cô định mặc xác y làm cao, nhưng cái chân không chịu đi, rốt cuộc không nhịn được, đe dọa: “Không nói chứ gì? Có tin buổi chiều tôi điều hết người đi không?”
“Ha ha ha tin, sao tôi không tin cơ chứ? Cô thực sự muốn biết à?” Soái Lãng cười rất gian, nhìn chằm chằm Lam Đông Mai.
“Nói thừa, đương nhiên là tôi muốn biết rồi, thật lạ, hôm nay bọn họ làm sao thế? Uống nhầm thuốc à, rốt cuộc anh nói gì với họ?”
“Cô muốn biết đấy nhé, biết rồi không được tức giận, cũng không được mắng nhân viên phía dưới đâu đấy.”
Lam Đông Mai càng thêm hứng thú, thúc giục: “Nói đi, họ chủ động tăng ca, đó là chuyện tốt, sao tôi lại giận.”
“Kỳ thực rất đơn giản, tôi nói với họ, buổi chiều có hai lựa chọn, hoặc là theo cửa hàng trưởng đẹp trai là tôi tăng ca, có trợ cấp có cơm, hoặc là đi theo cô tham gia huấn luyện nâng cao nghiệp vụ ... Oa, thật thần kỳ, bọn họ đều chọn theo tôi tăng ca ... Xem ra bọn họ rất thích tôi.” Soái Lãng đưa hai tay lên bẹo má lè lưỡi ra làm mặt quỷ trêu tức, y sớm nhìn ra nhân viên ở đây không ưa Lam Đông Mai, hôm nay vừa thử một chút, quả nhiên y như rằng, không cần nhiều lời, họ theo y hết.
Lam Đông Mai chỉ mặt Soái Lãng, cổ họng bị nghẹn tới không nói được, nhưng đã trót hứa rồi, đành nén giận xuống, vòng vo báo thù, mặt âm trầm: “Hừ, anh đừng có mà mừng vội, một đám con gái lười biếng chỉ giỏi làm dáng buôn chuyện thì làm được gì chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play