“Hả?” Soái Lãng ngớ ra, quanh đi quẩn lại thế quái nào vẫn cứ vào tay mình thế này, nhận cuốn sách này tương đương với điều gì y rất rõ, vốn tới đây để kết thúc tâm sự của bản thân, ai ngờ lại thành giúp người khác kết thúc tâm sự.
Cố Thanh Trì nhìn vẻ mặt nhăn nhó của Soái Lãng thì cười ha hả: "Xem ra thứ này vào tay ai thì cũng đều không hề nhẹ nhàng như lời nói.”
“Nếu bác thực sự cho tôi mà tôi không nhận thì thiếu cung kính rồi, bác đã nói lừa đảo cũng là một hình thái văn hóa, nói không chừng tôi sẽ chuyển cho người thích nghiên cứu nó, nói không chừng người ta còn scan lên mạng cho cả thế giới đọc, nói không chừng ngày nào đó tôi thiếu tiền đem nó đi bán đấu giá.” Soái Lãng nói một cách hài hước rồi cất luôn vào trong người, rất nhanh gọn dứt khoát.
“Tùy cậu, có điều tôi phải nhắc cậu, khai tông của Anh Diệu Thiên nói: Kẻ tham ắt nghèo, đây là đạo lý nhìn khắp bốn biển đều đúng, cậu khó khăn lắm mới đi tới ngày hôm nay, đừng để bị hủy bới lợi nhỏ.”
“Tôi biết rồi, bác đừng chỉ nói tôi chứ, tôi không tin bác không lưu lại vốn dưỡng già cho mình, thứ đó chẳng phải cũng lừa mà có à?”
“Ha ha ha, đương nhiên có, gian tà khắp nơi, đâu phải chỉ tôi lừa, nếu chỉ vì kiếm cơm no áo ấm thôi thì không lo bị trời phạt đâu.”
“Chuyện này tôi chẳng tin, quân khốn kiếp trên đời này nhiều thế, có thấy ông trời ngó tới đâu .... Bác Cố, bác định đi đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play