“Soái Lãng, tình hình khôi phục thế nào rồi?”
Một giọng nói vang vang từ hành lang vắng vẻ đánh thức Soái Lãng từ trong trầm tư, y đưa tay xóa hai chữ mới viết, quay đầu thấy đoàn người Trịnh Quan Quần cười nói đi vào phòng, lạnh nhạt nói: "Muốn hỏi gì thì hỏi đi, khách sáo giả dối làm gì?”
“Ài khó tính thế?” Trịnh Quan Quần cười, đi cùng có chủ nhiệm Nguyên, Chung Sơn, Lưu Diệc Tuệ và hai người không quen, tất cả đều mặc cảnh phục.
Gian phòng này vì thường xuyên có người tới nên sớm chuẩn bị cả rồi, đám người kia theo trình tự hỏi thăm Soái Lãng, kéo ghế ngồi xuống. Soái Lãng như mọi khi ngồi xuống giường: "Hôm nay muốn hỏi gì, hay muốn tôi thuật lại quá trình lần nữa.”
Quá trình kỳ thực rất đơn giản, cùng Trâu Hiểu Lộ đi lấy trái phiếu, sau đó trúng độc ngất xỉu, mỗi lần Soái Lãng nói chưa tới ba phút, hỏi đi hỏi lại y cũng trả lời như thế, hết phân cục lại chi cục, hết thành phố, tỉnh lại tới TW, hết nhóm người này tới nhóm người khác, hỏi đi hỏi lại câu đó.
Hôm nay thì khác, chủ nhiệm Nguyên lên tiếng: "Có tin tức tốt nói với cậu đây, trong chiếc hộp tịch thu được từ Lưu Nghĩa Minh có tổng cộng 180 tờ trái phiếu, mỗi tờ trị giá 500.000 euro, tính tổng là 90 triệu euro, tương đương 1 tỷ NDT, đã được chuyên gia trên bộ giám định, toàn bộ là thật.”
Trịnh Quan Quần cũng cao hứng xen vào: "Chúng tôi tới đây là để đại biểu cho sở tỉnh cám ơn cậu, thuận tiện chúc Tết sớm. Không đơn giản, chàng trai, cả tỉ đồng đặt trước mắt mà không động lòng, không phải người thường có thể làm được, mọi người nói có đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT