Soái Lãng cười thầm trong bụng, y sớm đọc vị được tên béo này mà, loại hám lợi nhỏ, dùng thủ đoạn càng đê tiện sẽ càng hợp ý hắn, tranh thủ hỏi ngay: “ Vậy giám đốc Vương, tôi được nhận vào làm chứ?”
Vương Tiểu Soái không gật ngay, ve cái cằm nọng suy ngẫm: “Ừm, cái này đúng là khiến tôi động lòng đấy, thế đã bán qua rượu thuốc lá chưa?”
“Rồi ạ.”
“Cậu nói không coi trọng lương à?”
“Vâng.”
“Vậy không trả lương, chỉ trả theo phần trăm tiêu thụ, cậu làm không?”
“Chơi luôn.” Soái Lãng không sợ thứ này, kinh nghiệm bán hàng đầy mình rồi
“Được, thằng nhóc có khí phách lắm, theo tôi.”
Giám đốc Vương vài phần hào sảng, đứng dậy ngoắc tay. Soái Lãng hồ nghi đi theo, khóe mắt không quên đảo quanh, phát hiện Lam Đông Mai đang cười mỉa mai, điều này khiến y nghi ngờ phải chăng có trò gì đó, thời buổi này toàn người lọc lõi, không phải đơn giản anh dùng vài câu nói mê hoặc được người ta đâu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play