“Anh Miêu, lợi hại thật, tôi tìm anh là đúng người rồi.” Không ngờ được chứng kiến màn bom tấn hành động sướng mắt đã tai thế này, Soái Lãng xem mà máu nóng bừng bừng, trong đám kia thế nào chẳng có bọn hôm nay đuổi mình như chó, hận không thể tới góp sức, y giơ ngón cái lên ca ngợi, chỉ có y hiểu được hàm ý trong đó.
“Tôi đã bảo cậu chỗ tôi là an toàn nhất mà, vô tư đi, kẻ nào tới đây gây sự, anh đây xử lý hết.” Miêu Tiểu Kính dương dương đắc ý nói.
Ai ngờ hôm nay rõ ràng ông trời ngứa mắt với hắn, vừa vênh mặt lên thì trong bộ đàm có trực ban hô: "Anh Miêu, anh Miêu, lại có người xông vào rồi, cản không nổi.”
Miêu Tiểu Kính cầm bộ đàm mà điếng người, ai ngờ hôm nay kẻ thù kéo tới đông vậy.
Thế nhưng có người còn sợ hơn hắn, Soái Lãng cởi ba lô ra ấn vào lòng Miêu Tiểu Kính: "Anh Miêu, tôi trông cậy vào anh cả đấy ... Thế này đi, toàn bộ gia sản của tôi giao cho anh bảo quản.”
Miêu Tiểu Kính biết đây là tiền hàng, liền nhận lấy nhưng mà hắn đang sợ chết mẹ đây, không dám mạnh miệng nữa, mồm hôm nay thối quá, nói câu nào là bị vả mặt ngay.
Soái Lãng vừa xúi vừa tâng bốc: "Anh mau gọi cứu binh rời khỏi nơi này, chẳng may có sơ xảy gì thì sau này các anh em nghe ai, dựa vào ai mà phát tài? Anh mà an toàn, tất cả mọi người đều an toàn, anh mà xảy ra chuyện, mọi người phải làm sao? Anh là thủ lĩnh của chúng tôi, anh không thể xảy ra chuyện.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play