Đương nhiên không phải là không có cách khác để gặp lại nhau, đóng giả khách đi vào cũng được, có điều Soái Lãng tính rồi, nếu như gặp nhau trong siêu thị, sẽ có vài trường hợp thế này.
Thứ nhất, mình nói "Oa trùng hợp quá", Vương Tuyết Na nói :" Thật trùng hợp", rồi sau đó thế nào? Mình cứ đứng lỳ trong siêu thị à? Nhân viên cũng không thể cứ tán gẫu với khách mãi được? Mà cũng không thể ngày nào cũng trùng hợp được.
Trường hợp thứ hai, giống như thời cao trung theo đuổi hoa khôi lớp, anh đây tới cổng trường, hoặc là nơi làm việc, chặn cổng. "Í, Tuyết Na, em làm việc ở đây à, vừa vặn để anh đưa em về." Từ đó lại dẫn tới hai tình huống, một là lên xe, một là không lên xe. Nếu không lên xe, người ta uyển chuyển từ chối, thế là xong. Nếu lên xe, Soái Lãng chẳng biết nói gì ... Mà tỉ lệ cô bé nhút nhát đó lên xe thấp lắm. Nghiêm trọng hơn nữa, xe không phải của mình.
Trường hợp thứ ba, tình cờ gặp ở cổng trường, quá quen thuộc, ai cũng biết cố ý. Trường hợp thứ tư ....
Tổng kết lại Soái Lãng đã vẽ ra trong đầu rất nhiều trường hợp, vẫn thấy chui vào làm việc ngày ngày gặp nhau là tốt nhất, có câu, ở cửa hàng cá lâu thì không ngửi thấy mùi tanh nữa. Hai người nhìn nhau nhiều rồi, dù bộ dạng anh đây có kém chút, nhìn nhiều cũng vừa mắt. Nên nếu ngày ngày ở cùng nhau, sẽ có cơ hội lớn.
Thế nên quay lại vấn đề, làm sao vào được cái siêu thị bé tí này đây?
Soái Lãng đứng ngoài siêu thị, tay chống cằm ngây ra nhìn cửa siêu thị, cứ như ở đó có ma lực thần kỳ, khiến y càng thất bại càng dũng cảm xông lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play