Cái mồm này của Soái Lãng là trời sinh, không liên quan gì tới mười mấy năm ăn học, tất nhiên cũng có thành phần rèn luyện ra, một cuộc gặp gỡ vô tình được Soái Lãng miêu tả so với tiếng sét ái tình còn nóng bỏng hơn. Thần thái đó, tư thế đó, vẻ thẹn thò đó, cái đảo mắt cười đó, sự ngập ngừng muốn nói lại thôi đó, tất cả tất cả làm chính Soái Lãng cũng phải ngạc nhiên sao mình có thể nhớ rõ như thế?
Ba người anh em trần truồng ngâm mình trong bể tắm ngạc nhiên nhìn nhau, em gái thanh thuần không phải hiếm, nhưng hiếm là Soái Lãng xưa nay tôn sùng "mông cong" "vú to" "dâm đãng" "chân dài", vậy mà y diễn thuyết gần mười phút không nhắc tới một chữ nào trong đó.
Thuần khiết ấy à? Có cô gái nào như vậy sao? Chắc chắn là có, nhưng không ở trong đời thực.
Thế nhưng Soái Lãng nói với vẻ rất chân thành, nói với vẻ rất nghiêm túc thì đều ngẩn người, thậm chí nói tới cuối cùng, nhị ca theo chủ nghĩa duy vật, kẻ vô thần, lại có chút duy tâm. Đem chuyện vô tình nhìn thấy ảnh của Vương Tuyết Na ở trong thư viện thành duyên phận ...
Quái thật đấy.
Điền Viên phải dùng cả hai tay ôm miệng, nếu không hắn sợ mình sẽ nói ra điều gì đó không hay, bởi vì trong đầu hắn đã chất kín mấy suy đoán ô uế rồi.
Bình Quả ợ lớn một tiếng, hiển nhiên bị câu chuyện thuần khiết kia làm dạ dày sinh phản kháng, nước chua bốc lên

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play