Trời sáng dần, Trâu Hiểu Lộ mở cửa xe đi xuống, làm mấy động tác thể dục duỗi người, vẫn chưa tới giờ đi làm, bãi đỗ xe cách đường cái một khoảng cho nên càng thêm trống vắng thoáng đãng. Tổng giám đốc Từ đi rất lâu rồi mà chưa có tin tức gì, sớm biết thế này chẳng bằng nghỉ ở sơn trang một đêm mới về, giờ hay rồi, ở trong xe suốt cả đêm, rốt cuộc không được việc gì cả.
Trâu Hiểu Lộ bình thường ít luyện tập lắm, ở tuổi của cô còn chưa cần thiết dựa vào những thứ đó duy trì vóc dáng, vì thế đứng một lúc đã thấy lạnh không chịu nổi chui vào xe, buồn chán lấy di động ra xem. Đột nhiên có một ý nghĩ thoáng qua trong đầu, bấm số Soái Lãng, được luôn ... Trong lòng cô đang nghĩ, có phải người này đang rất thất vọng, tới mức cả đêm ngủ không ngon không?
“Hử, ai đấy ... Mẹ nó, mới sáng ngày ra đã gọi điện là sao?” Trong điện thoại truyền ra cái giọng ngái ngủ, gắt gỏng vì bị phá rối.
Trâu Hiểu Lộ thất vọng, nghe là biết người này ngủ ngon lắm, thế là cô đâm khó chịu, tên này là heo à, sao có thể vô tư vô lo đến mức đó được: “Tôi, Trâu Hiểu Lộ đây, không nghe ra à?”
“Ừ, nghe ra rồi, có chuyện gì?” Bên kia vẫn mơ màng làu bàu, chẳng coi trọng.
“Không có chuyện gì cả, chỉ muốn nói với anh, tôi sắp đi rồi.” Trâu Hiểu Lộ nói dối thăm dò.
“À ... Thế thì lên đường cẩn thận nhé.” Soái Lãng tạm biệt luôn: “Ngủ đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play