Soái Lãng cám ơn mấy nhà thiết kế, mỗi nghề có mánh khóe riêng, vốn là chuyện cực khó, ở trong tay dân chuyên thì lại quá dễ dàng, làm y nhìn thấy tiền đồ quang vinh.
Mấy nhà thiết kế khách khí vài câu rồi đi, mụ yêu tinh già tuổi trên 50 mà vẫn đóng vai tiểu cô nương vẫn còn ở lại, Soái Lãng miễn cưỡng cám ơn một câu, hỏi: “Chị Phó, tôi có vấn đề này muốn hỏi chị.”
“Ài, khách khí làm gì, sau này thường tới nhé.” Giám đốc Phó nhảy mắt quyến rũ.
Xem ra cách xưng hô này đúng rồi, gọi dì người ta chưa chắc nhiệt tình như vậy, Soái Lãng cười: “Cũng không phải vấn đề gì to tát, chỉ có một nghi vấn nho nhỏ, thẳng thắn ra mà nói, tôi chưa từng gặp chủ tịch Lưu Nghĩa Minh, cũng chưa từng đầu tư một xu nào vào Phượng Nghi Hiên, mọi người giúp đỡ như thế, làm tôi không dám nhận.”
Hả? Điền Viên và Bình Quả ngớ người, té ra cổ đông gì đó là do ông chủ Soái lừa mà ra à?
Giám đốc Phó tựa hồ hiểu được một chút nội tình: “Cậu đừng khách khí, ngài Lưu quanh năm ở nước ngoài, không để ý chút chuyện làm ăn này đâu, tuy cậu và ngài Lưu không quen nhau, nhưng quan hệ của cậu và bà Lưu tốt như thế, nói không chừng ngày nào đó Phượng Nghi Hiên thực sự của cậu đấy.”
“Bà Lưu à, thế thì tôi lại càng không quen.” Soái Lãng ngạc nhiên, mình chưa bao giờ đi ve vãn vợ ai mà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT