Nhận được câu trả lời của Hình Ái Quốc, Phương Hủy Đình thở phào, suốt cả đêm thấp thỏm cuối cùng cũng yên tâm, chút hưng phấn sinh ra. Cả đêm qua tổ chuyên án vừa thành lập không ai ngủ được, tới khi Lão Soái tiết lộ, tuy ông không biết quá trình, nhưng ông đoán được kết quả, đó là đối phương nhắm vào Anh Diệu Thiên, chỉ cần Anh Diệu Thiên còn đó, Soái Lãng sẽ an toàn, đó là điều ông dặn Soái Lãng.
Hai cha con đó thật là, Phương Hủy Đình giờ thông cảm cho Soái Lãng nhiều hơn là giận y, có người cha như vậy, y bình thường được mới lạ.
Đột nhiên nghĩ tới người mẹ kế trẻ trung quá đáng của Soái Lãng, liên tưởng tới Vương Tuyết Na, cô bé như học sinh đó, Phương Hủy Đình tức tối, hai cha con đều không phải loại tử tế.
Phòng bảo quản ngân hàng Kiến thiết, đi qua loạt ô chứa đồ, nhân viên ngân hàng lấy một cái hộp dài bằng thép không rỉ đặt trên bàn giữa phòng, trước mặt Soái Lãng, làm động tác mời.
Câu đố sắp có lời giải, Ngũ Quân Cường có chút mong đợi, Soái Lãng lại che tầm mắt của hắn, đột ngột nói: “Ngũ ca, không phải tôi có ý hại anh, thực ra anh không tệ, tốt hơn đám khốn kiếp ở đồn công an nhiều.”
“Có ý gì thế, Soái Lãng, cậu đột nhiên nói một câu quái dị vậy?” Ngũ Quân Cường bị vẻ mặt nghiêm trang của Soái Lãng làm buồn cười.
Soái Lãng không cười: “Ngũ ca, nghe tôi nói một câu, đừng theo Thượng Ngân Hà nữa, gặp phải tên lừa đảo đó, sớm muộn ông ta cũng bị lừa cho tới cái quần cũng không còn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT