Quả nhiên nói ra một cái làm cả đám cao lớn ngơ ngác, tựa hồ nếu nói thế thì Soái Lãng là người mình thật rồi. Ngũ Quân Cương là tên cầm đầu, có vẻ thông minh nhất trong đây đi tới gằn giọng: “Người mình à, vậy thì tốt, cơ mà sao tao lại không quen thằng người mình như mày ... Mày biết vì tìm mày, bọn tao tốn bao công sức không?”
“Đại ca, thật mà, em là người tiết lộ ra hang ổ thao túng cổ phiếu của đám Thai Bác Văn đấy.” Soái Lãng tung bom tấn.
“Cái gì, mày nói lại xem.” Ngũ Quân Cường sửng sốt.
Soái Lãng vỗ vỗ trán, làm ra vẻ bừng tỉnh: “ Em bảo hiểu lầm mà, tin tức về điểm thao túng của Thai Bác Văn là em nói cho Liêu Hậu Khanh, dặn dò hắn nhất định phải chuyển lời cho tổng giám đốc Thượng, đừng để thằng chó đó lừa. Không tin đại ca cứ tra đi, em mà nói dối, đại ca cứ băm xác ném xuống Hoàng Hà nuôi cá.”
Đương nhiên là thật, chỉ có điều ca ca bán tin lấy 100 vạn, khiến thằng khốn họ Liêu đó muốn khóc luôn.
Tin tức này càng làm Ngũ Quân Cường hoang mang: “Vì sao mày lại làm thế?”
“Tổng giám đốc Thượng là thần tượng của em, em muốn theo ông ấy ... Đại ca, em chỉ là thằng tiểu lưu manh bán nước giải khát ở khu phong cảnh, lúc thì bị cảnh sát tra, lúc thì bị bọn công thương tới xin đểu, bị bọn thôn dân chó má ức hiếp, kiếm được vài đồng chẳng dễ dàng ....”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play