Viên cảnh sát già hơn mỉm cười thân thiện với Soái Lãng: “Vì cậu hợp tác như thế nên tôi không nói nhiều nữa, dù sao phía báo án là người có lai lịch, chuyện này làm ầm ĩ lên không hay ho gì, giải quyết riêng là tốt nhất ... Đương nhiên, số tiền này nếu không qua điều tra lấy chứng cứ, chúng tôi không tùy tiện đưa cho bên mua, dù sao ai đúng ai sai còn khó nói. Vậy thì số tiền này chúng tôi sẽ bảo quản.”
Nói đi nói lại vẫn là tiền, Soái Lãng thức thời nói: “Các anh đưa cho tôi tài khoản, mai tôi chuyển tiền ... Bây giờ e là đóng cửa rồi, chúng tôi mở tài khoản ở chi nhánh Nh công thương đường Anh Hùng, chuyển khoản số tiền lớn cần tới nơi đăng ký ... Nếu cần chính tôi đi một chuyến, không sao cả, tôi chuyển tiền cho các anh.”
Trong ánh mắt tha thiết của hai vị kia, Soái Lãng viết một tờ chi phiếu, chi phiếu này chưa từng dùng, khi thành lập cái trung tâm truyền bá văn hóa kim thạch mới lập ra, dấu công ty và pháp nhân đã đóng rồi, làm cho chính quy, ai ngờ dùng tới thật, còn là người mình. Soái Lãng viết xong xé roẹt đưa cho cảnh sát già, cảnh sát già cầm lấy: “Được, cậu đợi chút ... Này, mang cho cậu ấy cốc nước.”
Thế là hơn 200 vạn đổi được cốc nước.
Hai vị cảnh sát ra ngoài, cửa đóng lại, một người nói nhỏ: “Đồn trưởng, bên kia gọi điện tới giục, muốn người, nhưng mà ...”
Nhưng mà bây giờ tình hình có 200 vạn này, theo như lời của kế toán trong đồn thì hàng thật, có thể tùy ý rút tiền. Đồn trưởng châm chước nói: “Lát thả người.”
“Nhưng khoản tiền lớn kia.” Tên cảnh sát cao to nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT