Thế là năm tên cảnh sát xông tới, kẻ bẻ tay, kẻ chẹt cổ, Soái Lãng nổi nóng vùng vẫy, nhưng không ích gì, kêu lên: “ Này này, nhẹ chút, tôi không phải Soái Lãng, Soái Lãng ở xe phía sau cơ ... Thật đấy, không lừa các anh đâu, ở xe sau triển lãm ấy ...”
Một cảnh sát nhanh chóng soát người Soái Lãng, lấy ra CMT chĩa vào mặt y: “ Biết mày là thằng lừa đảo mà, tới lúc này còn muốn lừa người à, đưa đi.”
“Này, này, các anh làm gì thế hả?” Vương Tuyết Na vứt vải chạy đuổi theo, không ngờ bị một nhân viên công tác giữ lại.
Trong xe giám sát, nhận được mệnh lệnh giữ nguyên vị trí, đám hình cảnh hết sức bất ngờ trơ mắt nhìn xe cảnh sát ở đâu tới còng tay Soái Lãng nhét vào xe, hú còi mà đi. Chi đội cảnh sát mạng, mọi người líu lưỡi, không câu được Đoan Mộc Giới Bình mà câu phải người mình rồi.
“Là xe của đồn công an Trung Khí, thuộc phân cục Trung Nguyên.”
Hành Song Thành quay đầu lại báo, đã tra ra biển số xe, đúng là cảnh sát đồn Trung Khí, vì họ rời Hoa Nghệ Viên mười phút liền quay về đồn, cái đồn công an này lập nên vì chợ giao dịch linh phụ kiện xe hơi lớn nhất Trung Châu.
Nếu ai mà không biết nội tình, e chỉ coi là cảnh sát phá án thông thường, nhưng trong lòng người ở đây đều hiểu, có kẻ sai phái sau lưng, chuyện lợi dụng công quyền dùng nát rồi. Chỉ là không nghĩ rằng thủ đoạn dùng nát ra đó lại phát sinh vào lúc quan trọng này, Trịnh Quan Quần mặt âm trầm, hôm nay đã không phải lần đầu xuất hiện chuyện cảnh sát đi làm tay sai cho người ta nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play