Cố Thanh Trì bất ngờ lắm, nghĩ rằng gặp chuyện thế này, Soái Lãng nhất định trong đầu sẽ có vô số dấu hỏi chấm, sẽ truy hỏi không dứt, ai ngờ từ lúc về căn nhà nhỏ này, y lại yên tĩnh khác thường: “Không phải sợ quá mức rồi chứ? Có cần như thế không?”
“Tôi sợ thật ấy chứ.” Soái Lãng gật đầu khẳng định.
“Cái phù này là bí kỹ bất truyền của Loan Sơn phái, tôi năm tuổi đã theo đại sư Tả Minh Thành của Loan Sơn phái học nghệ, mười tuổi vẽ phù ...” Cố đại sư vung tay lên minh họa: “Chính là nét bút ....”
“Bội phục, thật lợi hại.” Soái Lãng cắt ngang, giơ ngón cái lên khách khí cắt ngang màn tự khoe khoang của Cố đại sư.
Chưa nói hết đã khen rồi, Cố Thanh Trì cảm thấy không ổn, nghẹn mất mấy giây, sau đó lại tiếp tục: “ ... Cậu cũng thấy hiệu quả rồi đấy, chuyện cậu không tin rất nhiều, nhưng không nhất định sẽ không xảy ra, mắt đất đã mở, dơi trời quần tụ ...”
“Bội phục, thật lợi hại.” Soái Lãng trừng mắt giơ ngón cái lên, đại sư lại bị cắt lời.
“Ồ, biết lợi hại rồi hả?” Cố đại sư nhất thời không rõ cái thằng nhóc này làm sao, chẳng lẽ là ghen tị rồi, hôm nay ông bận thôi phúc cũng không để ý Soái Lãng làm cái gì mà biến thành cái bộ dạng bụi bặm này, không chừng sợ thật chứ: “Hôm nay tôi suốt dọc đường chỉ điểm, đến đâu tìm đúng long mạch tới đó, bản lĩnh này không phải chỉ một hai ngày tu luyện ra, xem nhiều như thế, ngộ ra điều gì không?”
“Bội phục, thật lợi hại.” Soái Lãng vẫn nói câu đó, chỉ có điều không giơ ngón cái nữa mà bĩu môi ra cả mét.
Cố đại sư càng lúc càng thấy có mùi gì quai quái, thái độ của Soái Lãng làm ông ta chẳng có chút cảm giác thành tựu nào, vì thế mà đôi mắt nhìn thấu âm dương có phần nghi hoặc, con người không ngừng đảo qua đảo lại trên người Soái Lãng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play