“A, có bản lĩnh đấy, tới lúc nào rồi mà còn nói dối không chớp mắt.” Ngũ Quân Cường hơi ngả người tới: “Vậy anh lấy cái gì mà trả đây?”
“Tôi có chuyện làm ăn, tôi có tài sản quy mô lớn, tôi còn có tiền gửi ở tài khoản hải ngoại, chẳng qua có hơn 100 triệu mà thôi, chẳng lẽ không trả nổi à?” Thai Bác Văn lúc này cũng chỉ có thể diễn trò tới cùng mà thôi.
“Đừng vờ vịt nữa người anh em, anh đã đem tiền vay ngây hàng đưa đi đâu rồi? Có phải đem rửa sạch rồi không? Có điều chuyện này cũng không phải do chúng tôi quản, nếu công an tìm tới thì họ không khách khí vậy đâu. Tiền vay chúng tôi đâu rồi, có phải cũng đem rửa rồi không? Chúng tôi mà tới muộn một chút chắc là ôm tiền trốn rồi nhỉ.” Ngũ Quân Cường gằn giọng.
Mặc dù tim đập như trống, nhưng bản lĩnh của Thai Bác Văn thực sự rất khá, bề ngoài vẫn bình chân như vại, còn thở dài: “ Anh Ngũ, tôi nói gì thì anh cũng không tin rồi, vậy để tổng giám đốc Thượng trực tiếp nói chuyện đi, cùng lắm cho tôi chút thời gian, tôi chuyển lại khoản vay. Có điều các anh làm cái gì đây, chỉ nghe nói thiếu nợ trả tiền chứ chưa từng nghe thấy thiếu nợ trả người.”
“Được, cho anh một ngày, tổng giảm đốc Thượng thì anh không cần gặp nữa đâu, ông ấy bảo tôi chuyển lời, lợi tức không cần, coi như ông ấy mù mắt, tiền vốn 143 triệu, trước khi trời tối phải chuyển lại cho chúng tôi, trước khi tiền đến, anh không thể rời khỏi tầm mắt chúng tôi …” Ngũ Quân Cường hất hàm.
Bên cạnh có một tên thủ hạ giúp Thai Bác Văn mở máy vi tính, đưa hắn di động, quát: “Mau lên.”
Ngũ Quân Cường nói thêm: “Số tài khoản, mật mã còn với cả người cần liên hệ, ghi lại hết cho tôi, nếu anh lãng phí thời gian của chúng tôi thì đừng trách chúng tôi lãng phí sinh mạng của anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT