Vừa nghe thấy cái tên đó, Liêu Hậu Khanh có tật giật mình, hỏi gấp: “Anh biết gì?”
Soái Lãng cười khẩy, điệu bộ như thế có quái gì mà tôi không biết: “Lão Liêu, bằng vào mấy cái trò của anh, tôi lại chẳng biết thừa à? Anh nhận tiền của Thịnh Tiểu San, đẩy Lôi Hân Lôi vào hố lửa, giờ cô ấy chạy đi đâu rồi, tôi còn không biết … Thôi, chuyện cũ, tôi không thèm nói, sau anh lại nhận tiền của Thai Bác Văn giới thiệu hắn cho Thượng Ngân Hà ... Lão Liêu, anh nghĩ tiền gì cũng có thể kiếm được sao?”
Liêu Hậu Khanh làm bộ mặt hối hận: “Tôi đâu ngờ chuyện thành như thế, Soái Lãng, không phải tôi cố ý hại cậu, tôi cũng đâu ngờ, tôi cũng không định hại Lôi Hân Lôi, tất cả do Thịnh Tiểu San làm, tôi chỉ là người giới thiệu.”
“Tôi đã nói chuyện cũ bỏ qua mà, nhưng mà lần này anh lại chọc vào người không nên chọc vào, đã nghĩ tới hậu quả chưa?” Soái Lãng hạ thấp giọng, như thể mình nắm mọi bí mật trong tay: “ Nghe đâu người ta mất hơn 100 triệu, đó là chưa kể tới tiền kẹt ở TTCK đấy, tính ra cũng vài trăm triệu, đây là số tiền đủ giết nhiều người lắm đấy, thế mà anh vẫn ngồi đây được cũng tài … nếu là tôi thì sớm bay tới Châu Phi rồi.”
Một câu thấu tim, Liêu Hậu Khanh đi vòng quanh, ai chẳng biết Thượng Ngân Hà có trong tay đám người vẫn kiếm sống bằng cho vay nặng lãi, người ta mà cho rằng hắn thông đồng lừa đảo thì không dám nghĩ tới hậu quả.
Đi được vài bước Liêu Hậu Khanh sực tình chạy tới bên Soái Lãng: “Anh, anh bảo tới cứu tôi.”
“Lại đây.” Soái Lãng ngoắc ngoắc ngón tay gọi hắn thì thầm vào tai: “Làm thế này ....”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT