Trong phòng đang cười thì tên béo Hành Song Thành gõ cửa đi vào, đưa Trịnh Quan Quần xấp tư liệu gì đó, nhìn sơ qua, Lão Trịnh lại bị kinh động, phất tay cho Tục Binh đưa Soái Lãng đi, Soái Lãng cuống lên: “ Này này chú Trịnh, tôi đi được chưa? Chiều tôi còn về Thập Nhất Loan làm việc.”
“Ăn xong hẵng đi, vội gì.”
Lão Trịnh nói một câu nghe không ra ý tứ thế nào, Soái Lãng không kịp dây dưa đã bị Tục Binh kéo ra ngoài, không có nơi nào đi, đưa Soái Lãng tới văn phòng chi đội trưởng. Tục Binh không làm khó Soái Lãng mà còn pha trà mời thuốc, ân cần hỏi trưa nay thích ăn món gì.
Soái Lãng chẳng vui vẻ nổi, linh cảm cho thấy tiếp đó không có chuyện gì hay ho đâu, thế nào cũng bị lợi dụng, sớm biết đám cảnh sát mò tới chỗ đó rồi, mình tốn tiền lại còn chuốc vạ vào thân.
Có chuyện rồi, hơn nữa không phải là chuyện nhỏ, Trịnh Quan Quần xem xong đưa Phương Hủy Đình, Hình Ái Quốc, bản thân ra ngoài. Không bao lâu sau Soái Thế Tài quay về. Những người khác không để ý chứ Phương Hủy Đình thì có, cô không thấy trong mắt ông có gì lo lắng hay bất mãn, ngược lại còn có chút kiêu ngạo, xem ra phương pháp dạy con của ông đúng là khác người thường, con làm bậy, cha lại thấy như thể giỏi giang lắm vậy.
Trịnh Quan Quần ngồi xuống nói: “Mọi người nói đi, chuyện này là sao?”
Vẫn là tiền, tài khoản Lập Tấn bị giám sát đột nhiên tăng thêm 300 triệu, sau khi truy tìm buồn gốc thì hoa ra là do nhiều công ty cho vay và hai công ty mậu dịch chuyển khoản, vốn lưu động dân gian thì cũng bình thường, nhưng liên quan tới Thai Bác Văn, người ta không thể không nghi ngờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play