Trong lúc mọi người vây quanh một cái bàn vuông thì người buộc tóc đuôi ngựa bê một hộp mực nhựa tới, người khác trải một xấp giấy vàng khá giày, ông chủ Phùng kiếm được cái bút lông to hơn ngón cái đưa Cố đại sư, nửa chừng lại rụt về, giọng điệu rất thiếu tin tưởng: “Đại sư, đây không phải trò đùa đâu đấy, hai tám tấm phù phải một nét bút viết xong đấy ... Ông chủ Hoa, nếu không vẽ ra được, vậy anh phải đồng ý với tôi đợi thêm một thời gian cho chúng tôi làm xong hết việc cần làm, hoặc là tôi tìm giúp anh nghĩa trang khác. Nói thật, tôi rất nể anh, nhưng mà chuyện này trọng đại lắm, không qua loa được.”
“Thế này ...”
Hoa Thần Dật có hơi do dự, bây giờ lỡ chẳng may Cố đại sư mất phong độ, vậy chẳng phải chuyện hỏng sao, nhất thời không biết làm sao, 28 bức phù vẽ cùng một lúc, nghĩ đã thấy bất khả thi rồi, trên đời có chuyện như thế à? Nhìn hội trưởng Vương, ông ta gật đầu khẳng định.
Ngay cả Soái Lãng biết mấy người này phối hợp diễn kịch còn nghi nữa là, một nét bút, hai tám bức phù, chuyện nghìn lẻ một đêm à? Dù là máy in còn có khác biệt nữa là vẽ.
Người hoài nghi, người bán tín bán nghi, người hoàn toàn không tin, già trẻ trai gái còn cả đám thợ đá, tổng cộng gần 30 người lấy cái bàn vuông làm trung tâm vây quanh, nhỏ giọng thì thầm.
Mà Cố đại sư dường như chẳng để ý xung quanh, thong thả chuẩn bị, nhìn trên bút có sợi lông bị tõe, cẩn thận ngắt đi, chấm thật đẫm mực, người hơi ngả về phía trước.
Bắt đầu vẽ rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT