Lúc này là 11 giờ, người qua lại không nhiều không ít, nhưng thấy cảnh này đều tránh xa rồi, rộng chỗ tha hồ mà đánh chẳng sợ phiền đến ai.
Không ai đáp, bốn tên kia có vẻ cũng chuyên nghiệp không kém, chẳng hề tỏ ra sợ hãi, dựa lưng vào nhau, tay siết chặt thủ thế.
Thấy cảnh này Soái Lãng mới thực sự để ý, mấy tên này không đơn giản đâu, chúng căn bản không sợ, thực ra cũng không hiểu sao mình bị bám theo, cứ nghĩ là bọn đứng gác ngoại vi, nhưng giờ không giống nữa. Soái Lãng nhìn La Thiếu Cương định hỏi, ai ngờ thằng chó thành phần bạo lực này không đợi được nữa, ra lệnh: “ Chính mấy thằng chó này, hạ hết đi.”
Khoảng cách chưa tới 10 mét, một tờ giấy vụn và một cái rúi rách bị gió thổi bay lên, như sát khí tập kích, mười mấy lưu manh chuyên nghiệp bỏ tiền ra thuê không phải đùa, lấy đông hiếp ít mà ngón sở trường rồi, huynh đệ hướng 7 giờ ra tay nhanh như thỏ rời hang, tay nắm quyển sáo đấm tới, hướng 5 giờ lập tức dùng gậy ngắn phối hợp, hướng 11 giờ vung xích sắt, đánh từ ba phía ...
Nói thì chậm chứ lúc đó thì nhanh lắm, ba tên vừa xông tới, Soái Lãng nhận ngay chuyện không ổn, chưa kịp quát lên thì liên tiếp tiếng "Úi" "Á", "Mẹ nó", ba tiếng kêu, tên lưu manh dùng quyển sáo đã bị bẻ tay, vặn người, đạp một phát thành chó cạp đất, rên hừ hừ trên mặt đất.
Hai người dùng xích sắt và gậy ngắn thu thế không kịp, một cái chân đạp ra, cầy gậy bị đá bay, lăn lông lốc, không kêu nổi một tiếng. Tên cầm xích sắt càng đen, vốn múa xích vù vù đánh tên lùn, tên lùn càng hung dữ, lăn người trên mặt đất, đập từ dưới lên trúng chỗ hiểm, lùi bảy tám bước ngã nện mông xuống, không bò lên được.
Bất ngờ, thực sự quá bất ngờ, ba người không chống nổi một chiêu đã gục rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT