Người ta khen con trai, Soái Thế Tài lại chẳng thấy có gì tự hào, lắc đầu buồn bực, liếc mắt nhìn cô bé đứng gần, sau ngày hôm đó, ông rất hay để ý tới Phương Hủy Đình, đây là cô gái nghiêm túc, trách nhiệm, nhìn thế nào cũng không thấy thằng con mình có cơ hội. Hai tay ông đan vào nhau, ngả đầu nhìn trần nhà, nói một câu không rõ khen chê: “ Cái thằng đó trừ ăn uống chơi bời thì thực sự không có theo đuổi nào cao hơn nữa, bởi thế ở chuyện hưởng thụ nó đúng là có yêu cầu nhất định.”
Phương Hủy Đỉnh nén cười hỏi: “Chú Soái, giờ chúng ta tìm ra manh mối rồi, chú nói xem có thể dẫn tới đâu?”
“Khó lắm, cháu cũng thấy rồi đấy, loại xí nghiệp đầu tư nước ngoài này, vấn đề không phải là có tra được hay không mà là không được tra. Có người nói, cảnh sát Trung Quốc năng lực hàng đầu thế giới, câu này tôi tin. Vì cảnh sát Trung Quốc phá án phải giải quyết đủ các nhân tố ngoài vụ án, làm tốt cảnh sát ở Trung Quốc thì đi tới đâu kiếm ăn cũng được ...” Soái Thế Tài nói một câu bất mãn, càng có tuổi nhiệt tình càng lui đi, để lại chỉ có tiếng thở dài chua chát.
Hình Ái Quốc và Phương Hủy Đình mới nghe thì nghĩ là lời khen, nghe thêm mới biết ý vị sâu xa trong đó, không nói được nữa.
Nhưng chớp mắt một cái có chuyện dở khóc dở người xảy ra, Hành Song Thành hai tay bê ba bát mì đi vào, nhiệt tình mời mọc như là mời ăn sơn hào hải vị vậy: “Mau mau, mọi người ăn cho nóng, mỳ Khang Sư Phụ hẳn hoi nhé, hôm nay tôi mời khách ...”
Ba bát mì đặt xuống, mở nắp ra, đúng là mời khách thật, trong bát mì lại còn cho thêm xúc xích.
Thật là sang quá đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play