Đợi Tần mỹ nhân vừa mới đi, Soái Lãng chắp tay sau lưng đi qua đi lại, đang nghĩ xem nên đùa bỡn với em gái ngốc một phen xem moi được tin tức gì giá trị không thì có một cánh tay nhỏ kéo y sang bên, Vương Tuyết Na nói nhỏ: “Không được bán, cái đó của anh là hàng giả.”
Í, tiểu học muội cũng nhận ra luôn này, nha đầu không ngốc, Soái Lãng nhỏ giọng đáp lại: “Nói thừa, hàng thật thì ai nỡ bán?”
“Vậy cũng không được, thế không phải anh hại người ta à?” Vương Tuyết Na không tán đồng, cô rất chính trực.
“Ừ, em thì không hại người ta, người ta có khách khí với em không? Đi sang bên chơi đi, chuyện này do anh quyết.” Soái Lãng mắt không rời mỹ nữ ra cửa gọi điện thoại sợ con mồi chạy mất.
Vương Tuyết Na lại lần nữa ủy khuất, hậm hực cầm giẻ lau ra sức lau kính trút giận.
................. ................... .
“Thằng nhãi đó làm cái gì vậy?” Trong xe giám sát, Hành Song Thành lẩm bẩm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT