Trong ánh mắt phẫn nộ đố kỵ của đám nữ nhân, Lưu Hinh Lan cảm thấy cực kỳ có thể diện, nam nhân dựa vào nữ nhân lấy thể diện, ngược lại há không phải sao, nhất là ở nơi thế này, cô cũng biết đám nữ nhân chỉ lăm le leo lên giường nam nhân kia nói sau lưng mình thế nào, nói cô không có sức hút với nam nhân.
Vì vậy được soái ca mời khiêu vũ đầu tiên Lưu Hinh Lan thấy rất hả hê, ngẩng đầu lên nhìn anh chàng soái ca, cười nói: “ Giám đốc Thai, không ngờ lại có thể gặp anh ở đây.”
Thai Bác Văn nở nụ cười phong độ, còn đọc một câu thơ cổ: “Nhân sinh hà xử bất tương phùng, tôi nói chúng ta có duyên phận, cô tin không?”
“Hì hì, tôi không ngại, anh vừa giúp tôi thắng mấy nước hoa cao cấp đấy, mấy chị em đánh cược, anh mời ai trước, người đó thắng.” Lưu Hinh Lan thì thầm tiết lộ, không phải vô ý hay nhiều lời, bí mật nhỏ khiến người ta dễ thu hẹp khoảng cách với nhau
“Bọn họ không biết chúng ta quen nhau, cô ăn gian rồi, phải chia cho tôi một nửa.”
“Không thành vấn đề nhưng mà là thứ chỉ chỉ thích cho nữ nhân dùng, giám đốc Thai chuẩn bị tặng ai?”
“Tặng? Làm sao có thể, thứ của cô Lưu đáng cất giữ, sao có thể tùy tiện đem tặng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play