Tiếng bước chân, tiếng mở cửa, tiếng kéo ghế, đến khi ba người ngồi xuống, Soái Lãng không nhướng mắt lấy một cái, không còn vẻ chớt nhả, vô lại, sáng sủa mọi khi, mà như vị sư khổ hạnh chỉ lặng lẽ ngồi đó. Tục Bình có chút xấu hổ nhìn Soái Lãng, Soái Lãng không nhìn hắn, tựa người xa lạ.
“Soái Lãng, chúng ta là người quen cả, không tới mức gặp nhau chào một câu cũng không có chứ? Không muốn nói gì à?” Chính ủy Đồng gợi chuyện, phá vỡ im lặng nhưng không hiệu quả, Soái Lãng không có chút phản ứng nào.
Bình thường do Tục Binh đóng vai ác, cơ mà Tục Binh bị phế rồi, Hình Ái Quốc vỗ bàn: “ Đừng có mà giả chết, loại người như cậu, chúng tôi gặp nhiều rồi, chúng tôi giữ thể diện cho cậu đấy, ai đó cậu từ chỗ cảnh sát đường sắt ra? Là chúng tôi.”
“Tưởng chúng tôi không biết cậu làm cái gì à? Cậu sớm có tiếp xúc với đám Thư Chiến, đúng không? Còn đánh hắn một trận. Khi xảy ra ẩu đả, Tiểu Ngọc ở bên cạnh cậu, đúng không? Người đóng giả cảnh sát tới tòa nhà Bưu điện lấy phim ghi hình cũng là cậu, đúng không? Còn tổ chức người dùng xe pháo bắn người, ẩu đả lớn là cậu, đúng không? Bắt cóc Lão Thương cho vào bao tải là cậu ... Cậu giỏi lắm, thành lão đại XHĐ rồi, giỏi tới mức làm bạn từ nhỏ của mình bị thương, chuyện của cậu ta, cậu phải chịu trách nhiệm.”
“Ai nói không chịu trách nhiệm, anh dọa ai đấy hả?” Soái Lãng có phản ứng rồi, nhướng mắt lên, lên tiếng rồi, song không phải khuất phục: “ Che giấu nghi phạm, tù có thời hạn một tới ba năm, giả mạo nhân viên công tác quốc gia, chưa tạo thành hậu quả nghiêm trọng, tù dưới ba năm. Còn ẩu đả, mấy thứ lặt vặt khác, cộng hết lại ba tới năm năm, ai không chịu trách nhiệm ... Tôi cũng chẳng định về nữa rồi ... “
Trong phòng nhất thời yên tĩnh.
Tưởng đối phương chống đối, quanh co, chối tội, bao biện, hoặc không trả lời, ai ngờ bao nhiêu tội đối phương nhận ráo rồi, còn tự kết án bản thân luôn. Chính ủy Đồng đóng người tốt nghẹn một lúc mới nói được: “ Chúng tôi không thể kết tội cậu, cậu đã tự phán tội mình, nhưng vấn đề chưa làm rõ, ai có thể bảo cậu có tội, có khi cậu có công ấy ... Ít nhất bắt được nghi phạm dù không có công của cậu, tương lai tổ chuyên án có thể cân nhắc đưa cậu vào danh sách lập công. Soái Lãng không nên có thái độ buông xuôi đó, con người trước tiên phải có trách nhiệm với bản thân, không thể sai rồi lại sai nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play