Cứ như để khoét sâu thêm lo lắng của Phương Hủy Đình, Thẩm Tử Ngang đứng lên nói: “ Người này mấy hôm trước cùng một người bạn tới hộp đêm Đại Phú Hào ăn chơi, khi đi ra say rượu lái xe xô vào xe CSGT ... Còn ở trong tổ chuyên án của chúng ta một đêm, tôi lấy làm lạ, sao cậu ta lại biết nghi phạm ở nhà khách Bưu điện. Xem băng ghi hình thì thấy mục tiêu của cậu ta vô cùng rõ ràng, tìm gặp đội trưởng bảo an, trực tiếp tới phòng giám sát lấy đi phim ghi hình, trước sau chỉ mất mười mấy phút, sau đó biến mất, tới giờ chúng ta chưa tìm ra.”
“Sao phải nghĩ, cứ bắt về tra là ra thôi.” Hành Song Thành nói xong cảm giác có vài ánh mắt quái dị nhìn mình, cứ như nói sai điều gì.
Thẩm Tử Ngang thong thả nói: “ Tra thì nhất định phải tra, nhưng phải chú ý phương thức phương pháp, Soái Thế Tài là tấm gương cảnh sát tỉnh, huân chương lao động mùng 1 tháng 5, chẳng lẽ lấy lý do giả mạo cảnh sát tra cậu ta?”
“Tra ra được sao? Anh chưa tiếp xúc với cậu ta nên chưa rõ, chỉ cần ba phút cậu ta có ngay lời nói dối hợp lý, giả mạo thì giả mạo, cậu ta không gây bất kỳ nguy hại gì, có bắt cũng phạt trị an, nặng hơn thì giam giữ có thời hạn .... Không ích gì cho việc điều tra của chúng ta ... Mọi người thảo luận đi, thông tin chỉ có chừng đó, ra tay từ đâu đây, sở tỉnh đang nóng lòng lắm rồi.”
Lão Hình, Tục Binh lần trước cùng Soái Lãng truy bắt người, ánh mắt như vô tình liếc về phía Phương Hủy Đình, ý tứ của họ rất rõ ràng, đó là muốn cô nghĩ cách moi ra tình huống Soái Lãng biết ... cô giả vờ không nhận ra, từ đầu tới cuối không nói năng gì, cuộc họp hôm nay làm lòng cô hỗn loạn.
“Tổ trưởng Thẩm, chuyện này tôi nghĩ nên ra tay từ địa phương .” Hành Song Thành phát biểu: “ Phàm là kẻ bỏ trốn, trước tiên là phải huy động tài chính, hai nữa là có người liên lạc ở đương địa ... Cho nên Đoan Mộc Giới Bình mới có thể trốn kỹ như thế ... Nguồn tài chính thì chúng ta tạm thời không động vào được, khả năng gây phản ứng dây chuyền, hậu quả vô cùng. Vậy thì còn người liên hệ, Lương Căn Bang, Tiểu Ngọc và con trai Soái tiền bối, một trong ba người này thế nào cũng có người biết.”
“Phải rồi, tôi nhớ ra rồi, Lão Hình, anh nhớ không? Hai tháng trước chúng ta tìm Soái Lãng tìm hiểu tình huống, cậu ta nói, Lương Căn Bang vẫn ở Trung Châu.” Tục Binh nói xen vào, Lão Hình gật đầu, chuyện này có ghi trong báo cáo công tác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play