Cũng trong bóng tối đó, khác thành phố, cách đó mấy nghìn km, thành phố Quảng Châu, khác với sắc thu của Trung Châu, đây là buổi tối mưa li li, phủ thêm cho thành phố rực ánh đèn lớp sương mông lung.
Khách sạn Hoa Viên, phòng 216, cửa gõ khẽ, Lôi Hân Lôi gần như chạy tới mở cửa, tới đây hai ngày rồi, cô luôn đợi tiếng gõ cửa, nhưng trừ phục vụ viên, không thấy người cô muốn gặp.
Cửa mở ra, Thịnh Tiểu San một thân váy xanh quai đeo vải nhẹ tươi mát xinh đẹp đứng đó, Lôi Hân Lôi vội nghiêng người mời vào, đóng cửa lại khẩn trương nói: “Chị Thịnh, tôi sợ chị không tới được.”
“Là sợ tôi không tới chứ gì?” Thịnh Tiểu San lúc này chẳng giống cô gái hiền hòa giúp Lôi Hân Lôi thoát khỏi giằng xé tình cảm, mà giống bà chủ cao ngạo nhìn nhân viên. Nhìn Lôi Hân Lôi rụt rè đứng bên tường, Thịnh Tiểu San bỏ túi xách xuống: “Đừng xa lạ thế, chúng ta bây giờ là người trên cùng một con thuyền rồi, tôi không tới mức qua cầu rút ván, đây là thứ thuộc về cô, 50 vạn, mang nó đi đi, đi đâu cũng được, nhưng tôi kiến nghị cô đừng về Trung Châu.
Lôi Hân Lôi không nhận thẻ ngân hàng Thịnh Tiểu San đưa cho, có chút thiếu tự nhiên, Thịnh Tiểu San ném thẻ ra giường, nhìn khuôn mặt xinh đẹp tái đi vì sợ của Lôi Hân Lôi, an ủi: “Đừng sợ, không ai tra tới cô đâu.”
“Nhưng …”
Từ mấy tháng trước Sư Á Ny có nhờ Lôi Hân Lôi đăng ký một công ty vỏ bọc tên là Tụ Nghệ Các, vốn làm mậu dịch, Lôi Hân Lôi thường gặp loại chuyện này nên làm rất thuần thục, làm xong không để ý nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play