Hoa Thần Dật đi qua đi lại mấy vòng không ích gì, chỉ có trán bị vỗ sắp đỏ lên rồi: “Phó tổng Trần, anh có chắc là người ta không có ám thị gì khác chứ?”
Phó tổng Trần đáp rất chắc chắn: “Đúng là thế, vẫn câu nói đó, hữu sư vô giới, hữu giới vô sư, ngoài ra không nói gì cả, hoàn toàn không có ám thị nào hết.”
“Cũng không có yêu cầu nào à?”
“Không ạ, Cố đại sư không những không cần thù lao, còn chỉ cho tôi thấy rất nhiều vấn đề trong hợp đồng.” Người trả lời là thư ký Lưu, sau đó thuật lại những lời mà Cố đại sư chỉ ra cho mình: “... Ông ấy chỉ ra dụng tâm của người cùng nghề khác, tôi thấy nói rất có lý, đây vốn là chuyện huyền hư, nếu thực sự để xảy ra chuyện, đều không thể trách móc phong thủy sư.”
“Hả? Lại còn thế nữa? Cô kể lại chi tiết cho tôi xem, đừng cắt bớt phần nào.”
Hoa Thần Dật truy hỏi, càng nghe thì phần hoài nghi trên mặt chẳng những không ít đi mà lại còn sâu thêm vài phần, đang không biết giải thích chuyện hiếm có này ra sao thì hội trưởng Vương Tu Nhượng gõ cửa đi vào. Đang lúc tâm thần bất an, Hoa Thần Dật dìu ông già này ngồi xuống bàn, nói ra lo lắng trong lòng, bạn bè thân thích rồi các mối quan hệ làm ăn giới thiệu không ít nơi đặt mộ, vốn chọn tới hoa cả mắt rồi, tưởng rằng tìm được một phong thủy sư ra hồn một chút, vậy mà tới lúc quan trọng người ta không tiền, thế thì bảo người ta làm sao mà yên tâm được.
Hội trưởng Vương Tu Nhượng vừa nghe vừa thi thoảng lại cười, thuận tay xem mười mấy bức ảnh nghĩa trang, đợi Hoa Thần Dật nói hết nghi vấn mới cười ha hả: “Vậy là đúng rồi, không thu tiền mới thực sự là phong thủy sư, ở trong nghề âm dương này có câu nói ‘tiền ở dương thế, nghiệt ở âm thế’. Khi còn sống càng vơ vét nhiều tiền, khi chết thì tích nghiệp càng lớn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT