Thịnh Tiểu San ngạc nhiên quay trở lại cái hẻm nhỏ phía sau cửa hiệu, gần như chẳng có du khách nào lại đi lối này, chỉ có hai người bọn họ, một bên vách núi, một bên là cửa hiệu, tạo thành không gian riêng tư. Cô nhìn Soái Lãng mấy lượt, những lời này có vài phần quan tâm: “Tôi cùng lắm là làm sai vặt với đứng canh, kỳ thực anh sớm nhìn ra rồi, tôi không cần giấu anh, có điều khả năng anh không đoán ra ai phải làm con quỷ xui xẻo này.”
“Ai chứ?” Soái Lãng bĩu môi.
“Lôi Hân Lôi.” Thịnh Tiểu San vẻ mặt bình tĩnh nói.
Tích tắc không nhìn thấy Soái Lãng hành động thế nào, y đã đứng bật dậy đối diện với Thịnh Tiểu San, tay vung lên rồi, đến lúc giáng xuống thì y rụt lạt một chút, cực lực kiềm chế: “Không thể nào: “
Thịnh Tiểu San tim tim đập mạnh, chỉ thấy bóng đen vút qua mặt, cảm nhận sát khí trên người Soái Lãng, cô biết không xong, xoay người chạy ngay: “Anh tới xem thì biết, bái bai.”
Lần này muốn đi không được nữa, tay bị giữ chặt, cô đau đớn kêu lên, tiếp đó thấy vai bị đẩy mạnh, người lảo đảo lùi lại, rầm một cái chạm vào tường, khuôn mặt hung dữ của Soái Lãng dí sát tới, sợ hãi che mặt, Soái Lãng gỡ tay cô ra, giọng nguy hiểm: “Rốt cuộc là chuyện gì?”
“Cô ấy muốn đi, không liên quan tới tôi.” Thịnh Tiểu San sợ thật rồi, cô không nghĩ phản ứng của Soái Lãng mãnh liệt như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT