Thím Hứa và một cô gái chừng 20 tuổi thanh thuần ưa nhìn đứng dựa vào cái tủ kính đặt ở cửa, mặt mày buồn so. Cái hiệu tạp hóa của thím Hứa thời gian qua làm ăn rất tốt, trước kia Soái Lãng thuê cái viện tử nhỏ làm chỗ chứa hàng, kiêm luôn nơi ăn ở lâm thời đám người Lão Bì, sáu người ở trong đó, mọi như yếu phẩm đều do cửa hiệu nhỏ của bà cung cấp.
Bọn họ thậm chí thi thoảng còn nhờ bà làm cơm cho, chỉ là thím Hứa nấu ăn rất tệ, ngay cả với tiêu chuẩn dân công vẫn bị chê liên hồi, người ta nhiều lúc thà tự mua gạo, dầu, mắm muối về nấu hơn là tự nấu.
Thế là Thím Hứa gọi cô cháu gái Hứa Dung tới, cô cháu gái này học hết cao trung thì vào thành phố làm việc, tính hướng nội, rụt rè, nhưng nấu ăn thì miễn chê.
Từ ngày có Hứa Dung, đám Lão Bì không nấu cơm nữa, ngày hai bữa trưa chiều đều đặn tới hiệu nhỏ của thím Hứa ăn cơm. Thím Hứa chuyên môn dọn chỗ kê hai cái bàn, hiệu tạp hóa thành luôn quán ăn nhỏ.
Tiếng lành đồn xa, không chỉ đám người Lão Hứa, thằng béo Trình Quải cũng dẫn đội ngũ bảy tám người tới đây ăn cơm luôn rồi. Thím Hứa cười híp mắt, bà biết thừa, không chỉ vì cơm ngon, còn vì cô cháu gái xinh xắn, e thẹn của mình nữa.
Cơ mà chuyện tốt chẳng kéo dài, chẳng hiểu sao bao chuyện nối nhau đổ xuống thôn, bây giờ cái viện tử kia bị xô đổ rồi, Tiểu Soái không ở đây nữa, đám Lão Bì, Trình Quải nhiều ngày chẳng tới thôn, trong thôn thì chửi nhau đánh nhau tơi bời.
Quán nhỏ của thím Hứa thậm chí mấy ngày rồi chẳng bán được gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play