Một nhà khác cũng đang vì thị trường không như dự tính mà hoang mang, Ngô Kỷ Cương rất coi trọng nhân viên tên Trình Tư Vũ, trước kia ở TTTM làm nhân viên bán hàng, mồm mép nhanh nhảu, chiều nay hắn sai cô gái này đi ra ngoài thăm dò tình hình, khi quay về báo cáo làm hắn mụ mị đầu óc.
Có người bảo là đứa con thứ hai nhà thím Cao làm việc trong thành phố, quen với lái xe đưa hàng, vì thế hỏi ra nguồn hàng. Còn có người nói, không phải thím Cao đâu, là cháu ngoại nhà Giang Tứ, người ta bán đồ thủ công trên thành phố, chỉ đường phát tài cho thôn dân. Người lại báo không phải là không phải đâu, do thằng Đôn Béo bám theo xe chở hàng vào thành phố tìm ra ...
Bất kể là ai phát hiện ra thì cũng làm Ngô Kỷ Cương phải cau mày, giờ từ Mai Viên, Phủ Thiên Các, trạm thu phí, đường Sinh Thái đều có quán bán đồ thủ công kèm với bán đồ uống, gọi điện cho bên công thương, người ta không giám quản. Thế là sản phẩm chính trong cửa hiệu giờ tràn lan khắp khu phong cảnh rồi.
Thế này thì hỏng, một cửa hiệu thì độ bao phủ được là bao đâu, nếu chỉ muốn kiếm ít tiền thôi thì được, chẳng sao, có lãi là cái chắc, nhưng hắn muốn chiếm lĩnh toàn bộ thị trường khu phong cảnh, muốn mạng lưới tiêu thụ tỏa khắp nơi cơ. Muốn làm được thế cần đội ngũ bán lẻ, giờ bị người ta phân chia cả rồi, mình kiếm tiền từ mỗi cái cửa hiệu không bõ công bỏ bao công sức ra cướp thị trường như thế.
“Thế này đi Tư Vũ, em liên hệ người quen của em, ai có kinh nghiệm tiêu thụ tuyển cho anh vài người, anh tới phòng công thương làm thủ tục, chúng ta phân ra các tiểu tổ bán hàng tới các nơi ... Khoan, tốt nhất là mai phải tới, hàng chúng ta đặt ngày kia đưa tới, khi đó phải mở rộng tiêu thụ, nếu không thì thị trường bị cắt tan nát mất.” Ngô Kỷ Cương nhanh chóng an bài.
Không bao lâu sau chiếc Toyota của Ngô Kỷ Cương tới phòng công thương cách khu phong cảnh đỉnh Ngũ Long không xa, xuống xe rút điện thoại gọi người quen ...
Có lẽ hắn không để ý sau lưng có một chiếc xe van, trong xe có người dùng đôi mắt ti hí mà tràn ngập thù hận nhìn hắn chằm chằm, nhìn hắn vào phòng công thương, ra hiệu cho một đứa thủ hạ bám theo. Chừng mười lăm phút sau thủ hạ chạy ra thì thầm vào tai, Trình Quải quay xe ra mặt đường rút điện thoại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT