Đúng 9 giờ, một chiếc Toyota đỏ đi qua vạch giảm tốc trước khu phong cảnh, ở trong xe Ngô Kỷ Cương giảm tốc độ phấn chấn chỉ nhà khách Hoàng Hà hào hứng giới thiệu: “Chú, kho hàng của chúng ta ở đây, trước kia cháu có làm ăn với họ, thuê cái sân sau chứa hàng.”
Ngô Ẩm Hữu không nói gì, nhà khách lấy Hoàng Hà đặt tên quá nhiều, không thể dùng tên để làm mốc được, vấn đề quan tâm đầu tiên là: “An toàn không?”
“Không sao, ông chủ là người đương địa, không có chút bản lĩnh sao trụ lại được.”
Xe đi qua vạch cao tốc, tiếp tục hướng tới, hai bên đường cây cối rậm rạp che bóng, đồi núi liên miên, đằng xa sóng đục cuồn cuộn, đó là khu phong cảnh Hoàng Hà.
Ngô Ẩm Hữu lần đầu tiên tới đây xem chuyện làm ăn của đứa cháu, tâm tư lại không ở phong cảnh, nhìn đứa cháu da trắng trẻo, mũi thẳng mày kiếm, khá tuấn tú, khiến hắn nhớ tới chuyện cũ. Thời gian trôi đi, tuổi tác tăng lên, hắn không còn tham vọng gì cho bản thân nữa rồi, thầm đem mọi thứ gửi gắm lên đứa cháu này.
Chỉ là làm âm dương sư lâu năm, bệnh nghề nghiệp nặng, mặt u ám như quỷ hồn: “ Kỷ Cương, chuyện làm ăn ở đó thực sự tốt như vậy à?”
“Vâng ạ, thị trường được bồi dưỡng tốt lắm rồi, cửa hiệu mở ra một cái, mỗi ngày bán mấy vạn món đồ, kinh khủng hơn cháu mở công ty kia gấp 10 lần, một năm kiếm vài trăm vạn chỉ là trò chơi ... Như tên Soái Lãng kia, khu phong cảnh ai cũng biết tên, đếm 3 tháng kiếm hơn 100 vạn rồi, lúc tới trắng tay, giờ lái Audi.” Ngô Kỷ Cương nói với giọng đây ghen ghét.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT