Soái Lãng vừa nặng lời một cái, Điền Viên biết Nhị ca lên cơn điên liền không dám hỏi nữa, trong toàn bộ sự kiện này hắn là người nhẹ tội nhất mới được Nhị ca cho đi theo, Bình Quả đang phơi nắng ngoài kia kìa, còn chẳng dám nói đỡ thằng bạn.
Bọn họ vừa uống rượu, lại là xe nguồn gốc bất chính, vòng vèo về tới đường Sơn Tây nơi ở tạm thì 2 giờ hơn.
Trên đường tới khách sạn, Điền Viên vẫn chưa nghĩ ra, nhỏ giọng hỏi: “Nhị ca, rốt cuộc anh định làm gì? Bọn chúng chơi anh, anh chủ động rút lui, người ta khai trương, anh đặt hàng giúp ... Sao em cảm thấy, anh giống bị cưỡng gian rồi còn trả tiền cho chúng thế?”
“Cũng chưa chắc, ai chẳng biết khu phong cảnh là miếng bánh ngon, nhưng ăn tới không tiêu hóa nổi thì sao?”Soái Lãng vừa lên lầu vừa nói.
“Thì sao ạ?”Điền Viên gãi đầu, thường ngày không thấy mình ngốc, sao lần này chả hiểu gì.
“Nứt bụng mà chết, ngốc.”Soái Lãng xoa đầu thằng béo tới đáng yêu, thằng này học máy vi tính bốn năm, trừ chơi game thì chỉ đi thu gom phim nghệ thuật các nước, chí thì lớn nhưng khẳng định thành tựu hữu hạn. Trong toàn bộ sự việc lần này duy nhất nó là không làm chuyện gì sau lưng mình, không uổng công năm xưa tha nó về nhà nuôi mấy tháng, hỏi: “Mày bán máy vi tính mấy năm rồi, anh hỏi mày? Hàng hóa và lợi nhuận rốt cuộc do cái gì quyết định?”
“Lượng hàng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play