Hỏng rồi, trong một thoáng Soái Lãng còn nghĩ là cha biết chuyện làm ăn của mình ở khu phong cảnh, nhưng y trấn định lại rất nhanh, không phải đâu, cha mà biết thì đích thân tới đó rồi, chẳng gọi điện như thế này …
Song vẫn hỏng, Soái Lãng nhớ ra rồi, là chuyện tuyển nhân viên đường sắt, cha giận rồi, nói là hôm qua về nhà, kết quả tới giờ chưa về, nhất định bị chửi mắng một trận. Soái Lãng tạm thời gạt bỏ chuyện khác sang một bên, không dám chậm trễ, quay người xe lại về thành phố ...
Chẳng mấy chốc đã tới đường số 2, nơi đặt cục công an, bãi đỗ xe gần như bị chiếm hết rồi, quá nửa là xe cảnh sát, còn lại biển dân dụng, nhưng cũng là xe cảnh sát lái nốt, đoán chừng là họp bàn tóm ai đó rồi.
Soái Lãng khó khăn lắm kiếm được cái khe nhỏ đỗ xe, quay đầu một phát, í, con mẹ nó chứ, nổi bần bật luôn, so với đám Santana với xe trong nước thì cao cấp hơn hẳn.
Không xong rồi, vừa rồi đầu óc đầy chặt ý nghĩ linh tinh, đáng lẽ không nên đỗ xe ở đây, quá bắt mắt. Trực giác không sai tí nào, quay đầu một cái suýt cắn phải lưỡi, không biết cha y mắt tốt thế nào mà nhìn thấy y rồi, đang chạy tới phía này, xong rồi, mắt ông già đang từ mình chuyển sang cái xe Audi.
Soái Thế Tài vừa tới đã quan tâm hỏi: “ Con lái xe của ai?”
“À, con lái xe của ông chủ.” Soái Lãng thuận miệng bịa bừa, đây là bản lĩnh thiên bẩm, không cần tập, nhiều khi đầu chưa nghĩ, miệng đã nói rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT