Một tiếng sau.
Soái Lãng rời khu phong cảnh là đi thẳng một lèo vào thành phố, xe dừng ở cách cửa công ty hải sản Khấu Trọng không xa, nghi vấn lớn nhất là ở chỗ này, mặc dù có chút ngạc nhiên sao đám lừa đảo âm hồn bất tán này tìm tới mình, giờ chỉ còn cách tới đây mà thôi.
Nhìn thời gian, đã 17 giờ chiều, Soái Lãng chỉnh lại cổ áo, mở cửa xuống xe, vẫn là ông già trông cửa thiếu tay cười với Soái Lãng, y còn chưa hỏi, ông ta đã nói: “Mọi người đông đủ rồi, đợi đậu đấy.”
Mẹ nó, đám chó má tụ tập đang đủ rồi ... Soái Lãng chửi thầm trong lòng, đi thẳng lên tầng ba, vừa mở cửa đã thấy Hoàng Hiểu, chế nhạo hắn: “ A, Hoàng Hiểu trông khí sắc không tốt lắm nhỏ, thầy cha của anh nhắm mắt xuôi tay rồi, trông cái bộ dạng của anh thì chắc cũng sớm theo ông ấy thôi. Sao, kiếm được mộ tử tế chưa hả?”
Hoàng Hiểu tức xì khỏi mở miệng định nói nhưng phanh lại kịp, không nói nữa, sợ lỡ miệng.
Soái Lãng không thèm để ý, đi vào trong cái phòng giám đốc, ở đây y từng tìm được công việc 3000 một tháng, không ngờ lại là sự khởi đầu bao nhiêu sự cố như thế.
Trong phòng chỉ có một người, rất hùng tráng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play