“Lỗ cái gì, nếu thầy cha không ra, chúng ta vẫn là đám chỉ kiếm no bụng, đâu ra gia sản như bây giờ. Vẫn là thầy cha lợi hại, tôi đi tìm mộ cả đời chẳng bằng một chuyến của thầy cha. Chúng ta suốt ngày kiếm ăn nhờ mấy nấm mộ mà không nhìn ra cơ hội lớn như thế .... Lần này hắn mà tới, tôi đoán thế nào cũng khuynh gia bại sản, bị thầy cha nhắm vào, có ai thoát được.” Ngô Ẩm Hữu có chút âm khí, khi nói chuyện gần như không thấy có thay đổi nét mặt hay động tác gì, âm thanh tựa không cần qua miệng truyền ra, rất khó biết hắn nói thật hay giả.
“Anh nói xem, sao thầy cha ép Lão Biện nói ra được tin này?”
“Đoán thôi, Lão Biện hẳn là đã rửa tay gác kiếm rồi, lại có người bảo vệ bên trên, các cậu đánh động người đó, tin ắt tới tai Lão Biện. Chỉ cần thầy cha thể hiện thái độ không bỏ qua chuyện này, hắn lại biết bản lĩnh thầy cha, mà mối bận tâm của thầy cha chỉ có một. Thầy cha chỉ để lại phong thủy sư ở Đại Nguyên là ám thị, trong số chúng ta chỉ còn tôi là qua lại giang hồ, có chút tên tuổi, hắn truyền tin tới tôi không khó.”
“Ra thế.”
Phùng Sơn Hùng uống hết chén rượu, lại rút thêm, không uống vội mà ghé tai người anh em, hắn biết tính tên này nửa xu còn tiếc, làm gì có chuyện rộng rãi thế, lời này có khi ngầm bất mãn: “Lão Ngô, hay là chúng ta giữ lại chút đề phòng, chẳng may ném hết vào đó, chúng ta ngay cả tiền mua quan tài cũng chẳng có ...không thể nào quay lại nghề cũ đi bốc mộ cho người ta được.”
“Giữ thế nào?” Quả nhiên Ngô Ẩm Hữu hỏi ngay.
“Thầy cha muốn tập trung toàn bộ tiền lại, chúng ta kiếm cớ ... Giữ lại chút, không phải phía Khấu Trọng đang làm một vụ sao, chẳng bằng nhân cơ hội ...” Phùng Sơn Hùng lộ ra cái mặt gian thương: “Thằng nhãi đó dù sao cũng dễ ăn hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT