Cái xe của Trình Quải không tới mức quá nát, hơn nữa đi lâu rồi rất quen tay, trên đường đi Soái Lãng lại có điện thoại, cầm lên nghe thấy giọng nữ rất ngọt: “ Soái Lãng, tới rồi, còn bao lâu?”
“Chỗ này tắc đường lắm, chắc chừng 20 phút ...” Soái Lãng trả lời rất nhẹ nhàng, cứ như đổi tính.
“Được, hẹn ở cửa nhà hàng nhé.” Giọng điện thoại rất êm, tuy không cố ý, nhưng tuyệt đối có khả năng làm xương cốt người ta mềm nhũn.
Soái Lãng bỏ điện thoại xuống, bật nhạc lên, trong xe vang vọng bài Sự trừng phạt của kích động của Đao Lang, nhất là câu, nếu như anh không biết hôm đó em uống bao chén, anh sẽ không biết em đẹp thế nào ... Rất có cảm giác, đặc biệt là khi chuẩn bị đi gặp mỹ nữ, luôn khiến người ta kích động.
Nói ra thì thành phố vẫn đáng nhìn hơn, mỗi lần ở khu phong cảnh vài ngày trở về, ít nhiều có chút mới mẻ và chấn động, một chiếc xe mui trần màu đỏ phóng vèo qua, lái xe là em gái đeo kính râm, nhìn có vẻ vợ bé nhà nào lại đi phô trương rồi.
Chỗ đỗ xe bên đường, mấy thiếu nữ tựa như kết bạn với đi chơi, tay trong tay thì thầm nhỏ to, nụ cười rạng rỡ thanh xuân làm cả Soái Lãng cũng hâm mộ mà cảm thán, mình già rồi.
Lại đi thêm chút nữa thấy một thiếu phụ tha thướt đứng bên lề đường, hai tay cầm ví nhỏ, giống cô vợ nhà ai đợi chồng tới đón ...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT