Chuyện bất ngờ này làm toàn đội mừng rỡ, một kẻ đã xác nhận được thân phận, có nghĩa là lôi ra cả ổ, ít nhất những kẻ xung quanh hắn không còn bí mật gì nữa, cục diện bế tắc đã bị phá vỡ. Đội trưởng Tục bắt tay Soái Lãng cám ơn, nhìn vẻ mặt của hắn có lẽ còn muốn ôm hôn Soái Lãng vài cái cơ, đội trưởng Hình cũng tới, dặn dò Soái Lãng, nhấn mạnh phải bảo mật.
Vì tranh thủ thẩm vấn nghi phạm ngay trên đường, Soái Lãng phải đi xe khác, quay một vòng lại về xe Phương Hủy Đình.
Mẹ nó chứ, ai ngờ nghi phạm lại ngu đến mức đó, Soái Lãng cứ nghĩ tối đa tìm ra manh mối thôi, chứng minh được địa điểm giam giữ mình tồn tại, một phần xác nhận lời nói của mình là thật, thế nào mà tóm luôn một tên thế là bớt cả đống việc rồi ...
Cơ mà thế cũng tốt, nếu Lương Căn Bang biết mình đã nguy ngập hẳn không còn tâm tư đối phó với Tang Nhã nữa, hệ số an toàn nâng cao ...
Nhưng vẫn có mức độ nguy hiểm nhất định, chẳng may Lương Căn Bang sa lưới, vậy mình thành người tự tay đưa Tang Nhã vào tù à? Cho dù y thà để cô rơi vào tay cảnh sát còn hơn rơi vào tay Lương Căn Bang ... Đôi khi lựa chọn vô cùng khó khăn.
Đội xe xuất phát, Tiểu Mộc gặm dưa quay đầu nhìn Soái Lãng co mình ở ghế sau: “Soái Lãng, bắt được nghi phạm rồi, sao anh không vui?”
“Bội phục, bội phục, cảnh sát nhân dân, không phục không được.” Soái Lãng đáp qua loa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT